CHÚA SẼ PHÙ HỘ EM - Trang 754

“Đi đi! Mọi chuyện để sau hãy nói... Nhanh lên!”

Tôi vừa đắp cái chăn lên người xong thì “rầm” một tiếng, cửa bật tung

ra, Hassan lao vào, bật đèn lên, ánh mắt như tóe lửa lướt nhìn căn phòng
một lượt.

Dưới ánh đèn, những giọt nước mắt đầm đìa trên mặt tôi, quần áo ngổn

ngang trên đất và cả viên Khổng tước lam tím ở góc tường, đều không thể
giấu giếm.

Hassan bước vội đến giường, lo lắng gọi: “Mễ Lạp?”

“Dừng lại! Đừng đến đây!”

Anh ta dừng lại cách tôi khoảng nửa mét.

“Tôi... chưa mặt áo khoác.” Tôi kéo chăn lên tận cổ, ấp úng nói.

Ánh mắt Hassan lướt qua chiếc chăn.

“Tôi không sao, anh ra ngoài đi!” Tôi hoảng hốt nói.

Anh khẽ nheo mắt lại, giơ tay ngăn một hộ vệ định bước vào báo cáo,

sau đó hạ giọng hỏi: “Tại sao em không mặc quần áo?”

“Không phải không mặc quần áo, chỉ là không mặc áo khoác thôi.” Tôi

cãi lại, lòng bàn tay ướt rượt mồ hôi.

“Ồ, chỉ là không mặc áo khoác?” Anh ta dài giọng hỏi.

Tim tôi đập loạn xạ, phải chăng anh đã phát hiện ra điều gì rồi? Ánh đèn

mờ tối khiến cho khuôn mặt của anh càng thêm thâm trầm đáng sợ. Anh
nhìn đống quần áo vứt dưới sàn và viên Khổng tước lam tím ở góc phòng,
sau đó nhìn chai rượu bị đổ trên bàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.