Mối liên hệ duy nhất dân Eldar có thể nhận ra trong bảng chữ cái của chúng ta là P và B, và vị trí cách xa của hai chữ
này, cũng như xa với F, M, V, chắc sẽ khiến họ thấy rất quái lạ.
Có rất nhiều dấu xuất hiện trong ví dụ trên trang bìa lót [nguyên bản tiếng Anh - BT], hay trong dòng khắc chép ở
trang I 64, phiên âm ở trang I 327. Chủ yếu chúng dùng diễn tả các nguyên âm, mà tiếng Quenya chỉ coi là cách biến đổi các phụ
âm đi kèm; hoặc dùng viết tắt một vài tổ hợp phụ âm thường gặp.
Ký âm ở đây cũng giống như cách phiên âm đã miêu tả bên trên, ngoại trừ ch được dùng viết âm ch trong church /t͡ʃɜː
t͡ʃ/, j viết âm j /dʒ/ và âm zh trong azure, occasion /ˈæʒʊə; əˈkeɪʒən/ tiếng Anh.
Dòng chữ trên Cổng Tây Moria là ví dụ về phương pháp viết cho chính tả Sindarin, trong đó Bậc 6 để ghi âm mũi đơn
giản, nhưng Bậc 5 ghi âm mũi dài hay kép rất thường gặp trong tiếng Sindarin: 17 = nn, nhưng 21 = n.
Trong tiếng Quenya có a xuất hiện tần số dày đặc, người ta thường bỏ cả kí hiệu này. Vì thế calma “đèn” có thể chỉ
cần viết là clm. Chữ này hiển nhiên đọc là calma, vì tổ hợp cl không bao giờ phân bố ở vị trí đầu, và m cũng không đứng cuối.
Còn có một phương án đọc khác là calama, nhưng chữ này không tồn tại.
Âm h vô thanh nguyên thuỷ được ghi trong tiếng Quenya bằng một thân chữ nhô lên không mang cung, gọi là halla
“cao”. Ký tự này có thể đi trước phụ âm để biểu thị đó là âm vô thanh; các âm r và l vô thanh vẫn thường được gọi, và phiên âm là
hr, hl. Sau này 33 được dùng ghi h độc lập, còn giá trị lúc trước là hy thì thể hiện bằng cách thêm dấu tehta chỉ y theo sau.
Trong ngoặc đơn là giá trị chỉ dùng trong tiếng Tiên; * là chữ cirth chỉ dùng trong tiếng Người Lùn.