CHÚNG MÌNH LẤY NHAU ĐI - Trang 475

Hóa ra Xán Xán là con rùa, luôn hướng đến một đích: quán ăn.

Tiệm ăn ấy bài trí kiểu Nhật, hai phòng ngồi được ngăn cách bằng cửa

kéo được chế tạo từ cây gỗ, không gian rất rộng, có thể cùng lúc chứa mấy
chục người. Hội lớp cấp ba của Xán Xán tổ chức tại đây.

Khi Cao Vũ và Xán Xán tới, phòng đặt trước đã đông người, khi cửa

mở ra, mấy chục cặp mắt như lóe sáng, sau đó là một không khí rì rầm bàn
luận. Bạn học cũ của Xán Xán được một phen thể hiện trình độ buôn dưa lê
hạng nhâ’t.

- Xán Xán, tới đây tới đây!

Đang bối rối, một người đứng lên ra sức vẫy Xán Xán rối rít.

* * *

Nhìn kỹ, hóa ra là cô bạn học Nhan Như Ngọc đang bị ái tình che mờ

mắt. Bên cạnh cô là người tình trong mộng, áo đỏ rực như lửa, cười tươi
như hoa, rộng rãi và chúm chím, tráng lệ và ủ rũ, Phó Chú tịch Hội đồng
Quản trị Dương Tiếu.

Hai người ngồi vào chỗ. Nhan Như Ngọc kéo Xán Xán lại, ghé sát tai:

- Cậu chẳng bảo anh ta có vấn đề à? Sao còn dắt theo? Còn tới muộn

nữa… Á à! – Bỗng cô như giật mình hiểu ra điều gì – Xán Xán, bọn cậu
không còn vấn đề gì, mà anh ta cũng mạnh mẽ trở lại rồi hả?

Xán Xán bị Nhan Như Ngọc làm cho sợ tái xanh mặt:

- Chuyện này nói dài lắm, vả lại không như cậu nghĩ đâu…

Đang nói, bỗng vang lên tiếng xuýt xoa:

- Chao ôi! Có người tới muộn kìa!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.