CHÚNG MÌNH LẤY NHAU ĐI - Trang 496

Bản kiểm điểm cần phải viết thế nào? Chắc là phải mở đầu, thân bài

và kết luận? Cô ôm đầu, cố gắng nhớ lại khởi đầu sự việc…

Lóe lên trong óc là tờ giấy màu đỏ. Bỗng nhiên cô nhớ ra, ngày hôm

đó hai người đi đến Cục Dân chính làm thủ tục kết hôn, trông Triệu Noãn
Noãn rất buồn cười, nhất là khi chụp ảnh, chưa bao giờ thấy anh căng thẳng
thế…

Nói đúng lương tâm, nếu anh không GAY, anh có thể làm một ông

chồng rất tuyệt. Sai! Phải nói là hàng tuyển trong số tuyển! Thời này mà
còn có được ngươi đàn ông như anh, đẹp trai, giỏi kiếm tiền, tinh thần lành
mạnh lại không nghiện hút gì, đặc biệt lại nấu ăn quá ngon. Bất cứ lúc nào
nhớ đến điều này, Xán Xán đều nuốt nước bọt ừng ực.

Cùng là đàn ông nhưng Cao Vũ quá ác miệng, Lạc Thiếu Tuấn thì quá

nham hiểm. Chỉ có Triệu Noãn Noãn, khi anh cáu giận cô chỉ cần nũng nịu
một tý là được, không sợ bị anh ghét bỏ. Nhưng lần này, nếu bị anh ghét thì
sao? Nghĩ đến đây, tự nhiên cô thấy tim đau nghẹt.

Lúc đầu nếu không phải là cô ép anh làm giấy kết hôn thì bây giờ đâu

có xảy ra cơ sự, mẹ anh cũng đâu phải đau lòng đến vậy? Nhớ lại ánh mắt
thất vọng của mẹ anh và những nắm đấm bà đâm lên người con trai bà,
thực ra có khác gì bà tự đánh vào tim mình? Tất cả đều là lỗi của cô.

Từ nhỏ đến lớn, Xán Xán chưa từng biết tự trách mình như hôm nay,

nếu bố mẹ không khóa cửa giam cô, cô cũng chẳng có mặt mũi nào gặp lại
Triệu Noãn Noãn. Càng viết kiểm kiểm, càng cảm thấy lỗi của mình quá
nghiêm trọng, cuối cùng, Xán Xán không thiết đến ăn uống nữa.

* * *

Một ngày sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.