CHÚNG TA - Trang 102

"Gần đây thầy Tôn của bọn con không gọi điện thoại cho mẹ để tố

cáo, xem ra gần đây thái độ học hành của con cũng tàm tạm nhỉ."

"Được rồi đấy, con đã một tuần không nộp vở bài tập rồi. Mẹ chủ

động gọi điện thoại cho lão Tôn, thầy ấy không nói với mẹ à?"

"Không sao cả, chuyện học hành ngoài hứng thú ra, còn phải chú

trọng phương pháp nữa. Mẹ có một người bạn là gia sư rất giỏi, tính cách
cũng thú vị, có thời gian thì mình gặp gỡ một chút nha con?"

"Mẹ hẹn với cô giáo khi nào?"

"... Chiều mai được không?"

"Nói không chừng ngay cả tiền học mẹ cũng đóng luôn rồi, con nói

không gặp, chẳng lẽ mẹ bảo người ta khỏi đến hả?"

"Không đâu."

Phùng Gia Nam tâm tính kiêu ngạo, cho dù là ở công ty hay ở nhà đều

là người nói một là một, nói hai là hai. Bà tự thấy bản thân đã nhún nhường
với con trai lắm rồi, cũng đã rất chú trọng đến phương pháp giáo dục và
cách thức nói chuyện với con, nhưng vẫn không cẩn thận bị chọc tức, lộ ra
bản tính cứng cỏi ngày thường.

"Vậy thì đúng rồi, cần gì phải vòng vo hỏi con làm gì nữa?"

"Nếu con trai của mẹ thích nói thẳng, vậy thì mẹ cũng nói thẳng luôn."

Phùng Gia Nam cầm lấy cuốn tryện tranh trên tay Chu Toán liếc vài cái,
nói: "Con thích hội họa, cũng được, có thể nhờ chú Định lúc rảnh rỗi dạy
cho con một chút. Nếu con có hứng thú với âm nhạc, mẹ cũng có thể tìm
giáo viên tốt nhất cho con, giúp bù lại kiến thức cơ bản bị hổng lúc nhỏ.
Con người ai cũng đều có sở thích, nhưng mẹ sâu sắc đề nghị con không
nên dùng những thứ này làm phương thức mưu sinh cho ngày sau."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.