CHỨNG VỌNG TƯỞNG CỦA HOẮC TIÊN SINH - Trang 112

Tiết Tiểu Tần cầm quyển sách giữ phành phạch. Thật kì lạ! Trong

quyển sách có rất nhiều tờ giấy đánh dấu sách!

Mỗi tờ giấy đều do cùng một cô gái viết, nét chữ nắn nót xinh đẹp, dễ

dàng nhìn ra được tâm trạng cô ấy khi viết những dòng chữ này. Chắc chắn
trong lòng cô ấy tràn ngập yêu mến và ngọt ngào, cho nên từng nét đều chữ
đều cực kì nghiêm túc.

Hôm này trời thật đẹp, em rất chăm chỉ học bài, còn anh thì sao?

Em lại nhớ anh nữa rồi! Nhưng hiện tại chúng ta không thể luôn luôn

gặp nhau, Hoắc Lương ơi, anh có nhớ em không?

Hoắc Lương, em hi vọng anh sớm đến tìm em, em mãi mãi chờ anh.

Ở trường hình như có bạn học nam thích em, nhưng em không thích

cậu ta, hì hì.

Ừm, anh hỏi em thích ai hở? Đương nhiên người em thích nhất là anh

rồi!!

... (Ngữ: Chứng vọng tưởng của Hoắc tiên sinh =__=||| sợ chưa?)

Giọng điệu dí dỏm lại dịu dàng, hình ảnh cô gái xinh đẹp hoạt bát

động lòng người xuất hiện trong đầu Tiết Tiểu Tần. Tiết Tiểu Tần biến sắc,
vội nhét mấy tờ giấy vào quyển sách, rút những quyển manga khác lật ra
xem ----- Mỗi một quyển sách, cứ cách vài trang là có một tờ giấy như vậy.
Thậm chí, dựa vào những lời ghi trên giấy cô dường như thấy được quá
trình trưởng thành và tình cảm lớn dần của cô ấy.

Đáng buồn nhất chính là --- Cô không có biện pháp ghét cô gái hiền

lành, sáng sủa như ánh mắt trời kia!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.