CHỨNG VỌNG TƯỞNG CỦA HOẮC TIÊN SINH - Trang 335

chen lấn cả ngày, một chút vui vẻ cũng chẳng có, ngược lại cô bị mất một
chiếc giày.

Từ đó về sau, cô cự tuyệt đi du lịch vào dịp lễ tết -- Thật đáng sợ!

Cô không muốn ra ngoài, dĩ nhiên Hoắc Lương càng không muốn.

Trong lòng anh đã có cảnh vật đẹp nhất, cần gì phải đi chỗ khác xem.

Cho nên bọn họ đã bàn bạc xong, lễ quốc khánh cứ ở nhà là được.

Thế nhưng, Tiết Tiểu Tần tuyệt đối không ngờ tới chính là vào đêm 30

tháng 9, cô vừa tắm xong tóc còn chưa kịp lau khô ra khỏi phòng tắm,
Hoắc Lương liền cầm hộp quà đóng gói tinh xảo đến trước mặt cô.

Đối với chứng vọng tưởng của Hoắc Lương, Tiết Tiểu Tần đã luyện

thành bản lĩnh mặt không đổi sắc tim không đập mạnh. Cô thuận tay nhận
hộp quà, hỏi: "Chừng nào mặc ạ?"

"Ngày mai."

Tiết Tiểu Tần nghiêng đầu, Hoắc Lương nhận lấy cái khăn lông giúp

cô lau tóc, còn cẩn thận dùng tăm bông vói vào lỗ tai cô, sợ nước vào tai
cô. Tiết Tiểu Tần thoải mái ghé vào đùi Hoắc Lương, ngáp một cái. Hôm
nay, cô và Hoắc Lương đi siêu thị mua rất nhiều đồ, trong bảy ngày sắp tới
không sợ thiếu nguyên liệu nấu đồ ăn.

Nói cách khác, hai người có thể làm tổ trong nhà suốt bảy ngày, khỏi

phải ra ngoài.

Gần đây, Tiết Tiểu Tần vẫn luôn theo Hoắc Lương tập thể hình, tuy

rằng không tập thành cơ bụng phẳng lì, nhưng cũng có đường viền mờ mờ
đó chứ. Tiết Tiểu Tần cảm thấy rất hưng phấn, từ nhỏ cô đã thon thả, lúc
béo nhất cũng không quá 110 cân (55 kg), cộng với vóc người cao 1m7,
chuyện đáng buồn duy nhất là khi ăn no sẽ không giấu nổi bụng nhỏ. Có lẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.