CHỨNG VỌNG TƯỞNG CỦA HOẮC TIÊN SINH - Trang 350

Hoắc Lương đặt đồ ăn lên mâm, kéo tay nhỏ bé của cô khỏi eo mình,

đưa mâm đồ ăn cho cô: "Bưng thức ăn lên."

Tiết Tiểu Tần bĩu môi nhưng vẫn xoay người bưng đồ ăn lên bàn cơm.

Lúc ăn cơm, Hoắc Lương cười như không cười: "Bảo mẫu nhà người

ta vừa chịu khó lại cởi mở, phụ trách lo liệu một ngày ba bữa cho chủ nhân
không nói, còn rất chịu khó làm việc. Ngược lại, bảo mẫu nhà tôi lại để cho
ông chủ của mình xuống bếp nấu bữa sáng nhỉ? Đã như vậy, em còn nghĩ
tôi keo kiệt, trả lương thấp, là Chu Bái Bì của thế kỷ hai mươi mốt?"

Tiết Tiểu Tần: "..." Trí nhớ của người đàn ông này có thể tốt hơn nữa

không? Hôm qua, cô chỉ thuận miệng nói đùa một chút, vậy mà anh vẫn
nhớ kỹ: "Còn không phải tại hôm qua người ta quá mệt mỏi đó sao? Như
vậy đi, cơm trưa để em làm, chịu chưa? Hi vọng có thể hợp khẩu vị của
Hoắc tiên sinh."

Ý cười trong mắt Hoắc Lương càng đậm.

Đồng chí Tiết Tiểu Tần có một ưu điểm đó chính là nói là làm, nói

được làm được. Cô nói mình sẽ nấu bữa trưa, như vậy cô nhất định sẽ đích
thân xuống bếp nấu cơm. Tuy rằng kinh nghiệm nấu nướng của cô không
nhiều, nhưng cô có trí thông minh, lại còn có thể suy một ra ba. Cho nên,
nấu cơm trưa thì tính là cái gì?

Là một bảo mẫu đủ tiêu chuẩn, nấu cơm gì gì đó chỉ là chuyện nhỏ

thôi!

Trước tiên, Tiết Tiểu Tần tìm kiếm sách dạy nấu ăn, sau đó tìm được

mấy món ăn đơn giản dễ làm. Ban đầu, cô dự định làm các món cá, gà...
nhưng kế đó cô lại đổi ý. Cô cảm thấy mình có sở trường nấu những món
ăn gia đình hơn, cũng có kinh nghiệm hơn. Với lại, Hoắc Lương vừa hạ sốt
không thể ăn các món mặn, vẫn nên ăn chay đi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.