CHỨNG VỌNG TƯỞNG CỦA HOẮC TIÊN SINH - Trang 367

Ban đầu Hoắc Lương cũng không ngờ, bởi vì trong lòng anh chưa

từng nghĩ tới việc xuất hiện trước mặt Tiết Tiểu Tần. Anh... khác người
bình thường, anh không muốn hù dọa người con gái mình yêu thương, cũng
không muốn cô thích con người không hoàn mỹ của mình. Con người chỉ
cần còn sống, chỉ cần có mong muốn có được thứ gì đó, sẽ không nhịn
được khát vọng và cầu mong xa vời.

Cho dù trong lòng hiểu rất rõ ràng, Hoắc Lương vẫn không nhịn được

nghĩ: Ngộ nhỡ mình và Tiểu Tần có thể sống chung thì sao? Lỡ như bọn họ
có thể kết hôn thì sao? Đến lúc đó, bản thân chả có nghề ngỗng gì, nói ra
chẳng phải rất khó nghe hay sao? Anh biết tính cách của ba mẹ Tiết, con rể
không có công việc, dù có tiền tiêu xài nhưng người ngoài nói ra nói vào
cũng rất khó nghe, đúng không?

Cho nên cuối cùng anh cũng nhận lời mời của viện trưởng.

Như vậy giờ làm việc của anh rất ngắn, phần lớn thời gian còn lại anh

đều đứng ở xa xa nhìn Tiết Tiểu Tần. Ngồi trong xe dưới lầu nhà cô, nhìn
ánh đèn trong phòng cô, anh cũng cảm thấy thỏa mãn.

Những ý nghĩ đáng sợ này đã từng thoáng hiện qua trong đầu Hoắc

Lương. Bây giờ anh cảm thấy bản thân vô cùng may mắn đã không làm
như vậy, nếu anh làm như vậy, tình cảnh của anh và Tiết Tiểu Tần sẽ không
chết không thôi, vĩnh viễn cũng đừng mong được cô yêu thích.

Anh chỉ muốn cô thích mình thôi.

Anh thích cô, hi vọng mọi thứ tốt đẹp cho cô, vui vẻ, khỏe mạnh, bình

an, suông sẻ thuận lợi. Hoắc Lương rất vui khi bản thân đã kìm nén suy
nghĩ tối đen này xuống. Từ xa xa, Hoắc Lương nhìn các đối tượng xem mắt
của Tiết Tiểu Tần, anh hận không thể trực tiếp bước ra kéo bọn họ ra ngoài
đánh một trận. Người như thế... người như thế mà xứng làm chồng của Tiểu
Tần hả?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.