CHỨNG VỌNG TƯỞNG CỦA HOẮC TIÊN SINH - Trang 369

Đàn ông mà, sáng sớm 'bừng tỉnh' là chuyện hết sức bình thường. Tiết

Tiểu Tần lập tức từ trong chăn bò ra, không còn buồn ngủ, mặt đỏ bừng:
"Anh làm gì thế?!"

Hoắc Lương rất vô tội: "Anh có làm cái gì đâu?"

"..." Tiết Tiểu Tần không nói một lời, cô hừ một tiếng, trực tiếp nhào

lên người Hoắc Lương, vùi mặt vào cổ anh: "Ông xã, người ta còn muốn
ngủ thêm một chút."

"Được." Đối với yêu cầu của cô, anh luôn đáp ứng vô điều kiện: "Mới

chín giờ thôi. Em ngủ tiếp đi, một lát nữa anh gọi em dậy."

"Ừm." Tiết Tiểu Tần ngáp một cái, ôm cổ Hoắc Lương: "Anh phải ngủ

với em."

"Được." Thanh âm của Hoắc Lương vô cùng dịu dàng.

Hết chương 50

Chứng vọng tưởng của Hoắc tiên sinh - Chương 51

Editor: Tịch Ngữ #macngulau

Nguồn: macngulau.wordpress.com

Mặt trời càng lúc càng lên cao, một tiếng sau, Tiết Tiểu Tần không thể

tiếp tục ngủ nữa, cô dụi mắt, vừa khéo miệng cô dán vào trái cổ của Hoắc
Lương nên thuận miệng há mồm, dùng răng nhỏ khẽ gặm. Trái cổ của Hoắc
Lương là nơi rất mẫn cảm, anh khẽ run lên. Tiết Tiểu Tần cảm thấy chơi rất
vui, thế là cô lại gặm một cái.

Anh vội vàng đẩy cô ra, không cho cô quấy rối nữa: "Tỉnh rồi à?"

"Ừm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.