CHỨNG VỌNG TƯỞNG CỦA HOẮC TIÊN SINH - Trang 378

phía trước, chợt cô ngoảnh đầu nhìn về phía thang máy, cửa thang máy đã
đóng, cái gì cũng không thấy.

"Sao thế?" Hoắc Lương luôn dễ dàng nhận ra mọi cảm xúc của Tiết

Tiểu Tần.

Vừa rồi Tiết Tiểu Tần còn đang nghĩ tới chuyện bạn học có thai, cho

nên đi không nhìn đường, nhưng cô cảm thấy người đàn ông kia có chút
quen mắt: "Em cảm thấy... hình như đã gặp người đàn ông kia ở đâu rồi."

Hoắc Lương liếc cô một cái: "Em không nhận ra à?"

"Anh quen hả?" Tiết Tiểu Tần kinh ngạc.

"Chính là tổng giác đốc của công ty em, cái lần em đào hôn đó." Hoắc

Lương nhàn nhạt nói: "Lúc anh đi tìm em về, đã gặp anh ta một lần. Anh
không biết anh ta họ gì."

Tiết Tiểu Tần kinh ngạc nhìn anh: "Thế mà anh còn nhớ à?" Một năm

trước vô tình gặp mà vẫn nhớ đến bây giờ... Bộ não này cấu tạo như thế nào
vậy?

Hoắc Lương gật đầu, Tiết Tiểu Tần được anh dắt tay đi ra ngoài, đột

nhiên đứng lại: "Em cảm thấy có chỗ nào đó không đúng."

Nói xong, cô như người giật mình tỉnh mộng, kéo Hoắc Lương đi

ngược trở lại: "Đi đi, đi về gặp bạn học em."

"Vì sao?" Hoắc Lương không muốn đi.

"Hồi nãy chúng ta đi ra khỏi thang máy, Phương tổng vừa đi vào

khách sạn. Anh ta không đến quầy tiếp tân hỏi bạn học của em ở phòng
nào, đã vội chạy theo thang máy. Chứng tỏ anh ta biết rõ từ lâu!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.