CHỨNG VỌNG TƯỞNG CỦA HOẮC TIÊN SINH - Trang 426

"Nhưng mẹ em quan..." Tiết Tiểu Tần thở dài: "Mẹ nghĩ bệnh thận của

anh chưa khỏe lên nên hiện giờ không nói gì. Hồi mới kết hôn, mẹ cứ ba
ngày là thúc giục trận nhỏ, năm ngày giục trận lớn, đầu đều bị mẹ nói đến
bùng nổ."

Hoắc Lương sờ đầu cô: "Sinh con gây tổn thương rất lớn đối với cơ

thể phụ nữ, anh không muốn em chịu khổ, cũng không muốn có em bé."

"Thế nhưng mọi người đều nói cần phải sinh..." Tiết Tiểu Tần có chút

mất mác: "Chị cả, chị hai, chị ba đều nói 'phụ nữ làm sao có thể không sinh
con'. Mặc dù bọn họ đều không có ý định sinh con thứ hai, nhưng vẫn phải
sinh con. Hơn nữa xung quanh em chưa từng thấy gia đình nào không có
trẻ con, bọn họ sẽ xem chúng ta là người ngoại tộc."

"Sau này chúng ta có thể di dân." Hoắc Lương nghiêm túc suy tính

tương lai hai người: "Ở nước ngoài không ai biết chúng ta."

Tiết Tiểu Tần ôm chặt eo của anh thở dài: "Đến lúc đó rồi nói, tóm lại

hiện tại anh không muốn có con, em tạm thời cũng chưa muốn." Trước kết
hôn, cô chưa từng đắn đo chuyện này, vì lúc ấy cô không xác định mình có
thể gả ra ngoài hay không. Giờ đây đã kết hôn, cô mới cảm giác bản thân
chưa chín chắn, ít nhất không chín chắn đến mức quyết định tương lai của
đứa bé.

Nếu bọn họ có con, như vậy sẽ có rất nhiều chuyện để lo nghĩ. Gách

vác trách nhiệm nuôi nấng và tương lai của đứa bé, dạy dỗ đứa bé sống
ngay thẳng, có chí tiến về phía trước. -- Tiết Tiểu Tần không có nhiều lòng
tin, bản thân cô còn có chút đáng khinh thì làm sao dạy dỗ đứa bé? Hoắc
Lương càng khỏi phải nói, đối mặt với người không quen biết anh chẳng
thèm nói một câu, làm sao dạy dỗ đứa bé được? Tiết Tiểu Tần tưởng tượng
cảnh tượng Hoắc Lương mặt không biểu cảm đối với đứa bé nói tràng
giang đại hải -- Quá đẹp! Cô không dám nghĩ nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.