CHỨNG VỌNG TƯỞNG CỦA HOẮC TIÊN SINH - Trang 450

bát nước đổ đi, nhanh như vậy đã hướng về con rể. Được, được, được, mặc
kệ ra làm sao mẹ cũng không giận Hoắc Lương, mẹ cam đoan, được chưa?"

Tiết Tiểu Tần cười hì hì ôm mẹ Tiết làm nũng: "Con biết mẹ lợi hại

nhất mà!"

"Nói mau!"

"Cha của Hoắc Lương thường xuyên đánh đập anh ấy và mẹ anh ấy.

Mãi đến khi anh ấy lên năm, mẹ anh ấy không chịu nổi, liền bỏ trốn."

"Vì sao không ly hôn?" Mẹ Tiết không thể hiểu, nếu đổi lại thành bà,

ba Tiết dám đụng vào một sợi tóc của bà, bà lập tức thiến ông ấy!

Giờ phút này, ba Tiết đang ngồi trò chuyện với Hoắc Lương ở phòng

khách đột nhiên cảm thấy đũng quần lành lạnh.

"Chuyện này con cũng không hiểu rõ lắm, mẹ Hoắc Lương không

thương anh ấy. Nếu bà ta có một chút thật lòng với Hoắc Lương, con rất
nguyện ý để anh ấy đi gặp bà ta, xem bà ta có bù đắp gì hay không?" Tiết
Tiểu Tần cắn răng: "Hoắc Lương vừa lên năm, bao lớn chứ? Mỗi lần cha
của Hoắc Lương lên cơn bạo hành, bà ta không bảo vệ cũng không đưa anh
ấy đi trốn, ngược lại còn đẩy anh ấy ra ngoài, để cho anh ấy chịu đòn!"

Mẹ Tiết lộ vẻ mặt không thể tin được.

"Cái đó còn chưa thấm vào đâu, Hoắc Lương năm tuổi, bà ta không

chịu nổi cảnh sống như vậy. Có một ngày, bà ta nói với cha của Hoắc
Lương muốn dẫn anh ấy đi ra ngoài một ít đồ. Bởi vì bình thường cha Hoắc
Lương sợ bà ta lén bỏ trốn nên không cho bà ta ra khỏi cửa." Đến tận bây
giờ mỗi khi Tiết Tiểu Tần nhớ lại ngày ấy Hoắc Lương thờ ơ kể lại, cô
không nhịn được nổi giận: "Bà ta trộm một ít tiền, dẫn Hoắc Lương đến
trạm xe lửa nhưng bà ta không có ý định đưa Hoắc Lương đi theo. Bà ta
đưa Hoắc Lương vào nhà vệ sinh nữ, khóa trái cửa nhốt anh ấy trong một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.