CHUỖI HẠT AZOTH - Trang 106

đùa. Thảng hoặc, giọng nói vui vẻ ai đó loé lên, xuyên qua bầu không khí
lành lạnh. Nguyên mở một cánh cửa sổ. Gần trưa, Mặt Trời toả hơi ấm,
không khí khô ráo hơn. Mùi thơm hắc của nhựa thông và mùi đất ải mục
không còn dày đặc. Ngồi trên băng ghế ngoài sân, giữa mấy cậu bạn trai,
Khiết đang dùng một nhánh cỏ ba lá đập vào trán từng người, đọc liến láu
bài đồng dao ngộ nghĩnh, chốc chốc lại ngật cổ cười vang. Bất giác, nhận ra
Nguyên, Da Nâu rối rít vẫy tay, làm hiệu gọi xuống. Mấy cậu bạn cũng
ngước lên, hào hứng cho ngón tay vào miêng huýt sáo ầm ĩ. Nguyên gật
đầu, cười rạng rỡ.

Dù trong tình huống tồi tệ nào, tâm trạng nặng nề đến đâu, khi bạn bè

thân thiết gần bên, ta biết mình sẽ không lún sâu vào u uất. Có bạn, ta sẽ
được an toàn.

Với cảm giác nhẹ nhàng tìm thấy, Nguyên vào phòng tắm, rửa mặt và

thay quần áo. Có lẽ kì nghỉ đã thực sự bắt đầu.

Khi cô xuống nhà, tất cả các bạn đã tập trung trong phòng ăn rộng lớn.

Từ gian bếp, mùi thơm của canh hầm, thịt kho và các món xào toả ra,
quyện vào nhau, khuấy động cảm giác thèm ăn cồn cào. Chiếc bàn gỗ rất
dài đủ chỗ cho hai mươi vị khách trẻ tuổi. Mọi người ồn ào kéo ghế. Khiết
đã giữ một chỗ bên cạnh cho Nguyên. Ở góc bàn bên kia, nơi ngọn đèn
chùm toả luồng sáng ấm áp xuống bình pha lê cắm đầy các nhành Glaêeul
(lay ơn) đỏ tươi, Danny ngồi một mình.

Tiếng châm chọc và tranh cãi bỗng im bặt.

Từ cầu thang, một bà cụ cao lớn, nổi bật với chiếc váy dài đỏ rực rỡ

khoan thai bước xuống. Những món nữ trang kiểu cách xưa cũ toả sáng lấp
lánh dưới ánh sáng đèn chùm. Mái tóc dày xoã trên đôi vai gầy rút có màu
bạc trắng, như một vầng hào quang kì dị toả quanh gương mặt nhỏ thó đầy
nếp nhăn. Dù muốn hay không, người ta vẫn phải thừa nhận mái tóc xoăn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.