CHUỖI HẠT AZOTH - Trang 67

Nhưng đôi khi, thiết bị này cũng gây ra một vài bất tiện. Không nghe tiếng
chuông báo giờ ăn chẳng hạn.

Mùi thơm của súp nấm và bánh pudding toả ra từ khu vực nhà ăn. Hôm

nay nhà bếp phục vụ theo kiểu Pháp thì phải. Nguyên chợt nhận ra đã lâu
lắm rồi, cô mới tìm thấy lại cảm giác đói và them ăn. Cô gái nhỏ thích thú
rửa tay ở bồn nước. Lúc Nguyên hơ khô tay trong máy, một chị học lớp
trên ăn xong ra sớm tiến đến gần, đột nhiên tỏ ra quan tâm:

- Tại sao xuống ăn trễ vây?

- Em không nghe tiếng chuông! – Mắt cô gái nhỏ lấp lánh sau kính hổ

phách.

- Chứ không phải em biết rõ cô giám thị đã bị tai nạn suýt chết, nên sẽ

không có ai nhắc nhở và trừng phạt em nữa?

Thoắt chốc gương mặt Nguyên tái nhợt đi:

- Em hiểu lời chị. Nhưng em chưa rõ ý chị còn có gì nữa khi nói như vậy.

- Hãy phơi bày con người thật đi! Em có thể qua mặt hiệu trưởng và các

thầy cô khác bằng dáng vẻ ngoan hiền. Nhưng không thể qua mặt tất cả
mọi người đâu!

- Mọi người ư? Em… em không làm bất kỳ điều gì mà chị đang nghĩ! –

Cuống họng Nguyên nghẹn lại trong tích tắc.

- Được rồi, nếu thật vậy, thì hãy vào phòng ăn! Hãy đối diện mọi người

trong trường này đi! – Chị lớp trên hất cằm, rồi quay lưng rảo bước, như
muốn rời xa khỏi một kẻ như Nguyên càng xa càng tốt.

Tới lúc này, Nguyên mới sực tỉnh, rút tay ra khỏi máy sấy. Bàn tay khô

khốc, sẵm sang vỡ vụn với bất kỳ va chạm nào thêm nữa. Bỏ về phòng thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.