CHUỖI HẠT AZOTH - Trang 71

bước tới, như một người sở hữu một quyền năng đặc biệt, không biết đến
trạng thái ngập ngừng hay chao đảo. Trong chớp mắt, trước khi ai đó dưới
sân nhận ra có người làm xiếc trên không, cậu đã tới được khoảng sân nơi
có Bình Nguyên.

Họ ngồi im trên rìa khoảng sân trời êm êm các mảng rêu khô, duỗi dài

đôi chân trên những viên ngói cũ, cạnh nhau. Chirlaf tầng sáu của một ngôi
nhà cũ xưa, thế mà ngỡ như họ đang ở trên đỉnh cao nhất của thế giới.
Không tiếng động nào vọng đến. Không bóng người. Chỉ có những ngôi
sao đang bắt đầu hiện ra trên nền trời đêm, to lớn, toả vào không gian các
dải sáng xanh kì dị, tựa những bông hoa dại vô số, gần xa, nở trên đồng cỏ
xám mênh mông. Danny nhẹ nhàng gỡ một bên earphones gắn trong tai
Nguyên, áp vào tai mình. Cậu hơi khựng lại. Cô ấy không nghe nhạc hay
bất kì thứ gì giống như thế. Trong tai nghe, chỉ vọng ra âm thanh duy nhất
– tiếng gió. Những đợt thổi dữ dội, rú rít của mùa đông, được tô đậm thêm
bởi tiếng động của hàng vạn nhánh cây khua đập mạnh và những cành khô
vặn mình răng rắc. Cậu chợt hiểu, đây chính là âm thanh quen thuộc với
Bình Nguyên. Đắm chìm trong tiếng gió dễ sợ ấy, cô thấy mình như vẫn
trong ngôi nhà ấu thơ, lúc còn có mẹ.

Khi phải bám víu vào các kí ức xưa cũ, là khi người ta thấy mình cô độc

nhất.

Với tất cả niềm xót thương không thể kìm giữ, Danny nhè nhẹ vòng tay

ôm cái lưng gầy guộc cạnh bên. Che chở. Ủ ấm. Như giữ lại con linh điểu
vừa bay đến từ xứ sở huyền thoại, chỉ biết mong nó đừng tung cánh bay đi.

Cũng không lẩn tránh nữa, Nguyên tựa hẳn mái đầu vào bờ vai xương

xương nhưng vững chãi của người bên cạnh. Cô nhắm mắt. Những sợi tóc
dài và mềm của cậu ấy bay nhẹ trên gương mặt cô. Cô gái nhỏ thì thầm:

- Tại sao Danny biết Nguyên ở đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.