CHUỖI HẠT AZOTH - Trang 82

cầu nối, Nhật xăng xái đi trước. Cậu bé tự đặt mục tiêu phải kiếm được hai
thùng đầy quần áo từ thiện. Bước chậm dần, Bình Nguyên bỗng quay lưng.
Không kịp nữa, Da Nâu đã nắm lấy khuỷu tay, giữ cô bạn lại, nói khẽ: "Nếu
cậu thực sự có thiện cảm với một ai đó, thì đừng tránh mặt. Đừng viện dẫn
bất kì lí do nào!". Nguyên gật nhẹ. Cô biết, ai là người Khiết tránh gọi rõ
tên trong câu nói hàm ý.

Tuy nhiên, cửa phòng Danny khoá chặt. "Anh ấy đi đâu rồi! – Nhật thất

vọng kêu lên, tự an ủi – Nhưng em sẽ gặp anh ấy sau. Chắc chắn, anh ấy sẽ
là người cho nhiều thứ nhất!". Thấy dễ thở hơn, Nguyên cười, gật đầu với
cậu bé nhiệt thành. Nhưng Khiết giật mình, chộp mạnh vai cậu bé lớp dưới:
"Từ sáng đến giờ, em có nhìn thấy Danny không?". Nhật nhíu trán, căng
thẳng lục soát trí nhớ, chầm chậm lắc đầu.

o O o

Từ phía sau, một bàn tay, rồi thêm một bàn tay nữa nhẹ nhàng đặt lên vai

Danny, khi cậu ngồi ở băng ghế quen thuộc trong sân thể thao. Đôi tay
mềm và nhỏ của một cô gái, nhưng sức nặng mỗi lúc một thêm trĩu xuống.
Cậu ngồi im, vai gồng cứng. Trong cuộc đọ sức ngấm ngầm, cả hai đều
hiểu, nếu lơi lỏng, chịu khuất phục, dù chỉ một giây, kẻ thua cuộc sẽ bị kẻ
chiến thắng chi phối, trong rất nhiều diễn biến sau này. Rốt cuộc, San nhấc
tay ra khỏi vai Danny. Tự nhiên và bình thản, cô bạn hất nhẹ khuôn đầu
xinh đẹp cái mũ hoodie, hỏi có thể ngồi cùng băng ghế được không. Danny
gật, vào thẳng chuyện:

- Có việc gì mà bạn xuống đây?

- Khi kẻ được xem là mối nguy hiểm đến ngồi cạnh và nói chuyện, người

canh gác sẽ thoải mái hơn! – San nói, với một chút châm biếm.

- Chúng ta không có gì để nói với nhau cả. Ngày mai, mỗi người trở về

nhà của mình. Những việc cũ trước đây coi như chấm dứt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.