CHUỖI NGƯỜI ĐI TRONG ĐẦM LẦY - Trang 86

GIÓ LẠ

Phan Đức Nam

T

rong chuyến tham quan Đất Mũi năm ngoái, tôi ghé vào thăm một

cô nhi viện và gặp thầy Hai Chung - người mà lâu nay tôi có nghe tiếng.
Sau đó, trong một am nhỏ nằm sâu trong vũng Cổ Cò, tôi được thầy Hai kể
cho nghe chuyện này.

... Đêm đó, trên bãi Vĩnh Châu đầy gió lộng, gió mạnh muốn ngộp

thở, không khí đậm hơi muối, tanh mùi cá, tui ngửi có cả mùi máu, thiệt
đó! Đã quen với bão gió, nhưng đêm đó tui thấy gió biển sao lạ hơn mọi
ngày? Trong gió nghe u u tiếng hú, tiếng rú, thoảng tiếng rên khóc từ khơi
xa đưa vô, lại như từ lòng đại dương vọng lên. Anh có thể cho là dân biển
hay tưởng tượng, cho là tui nhiều hoang tưởng khi đứng trước trời biển
mênh mông. Nhưng anh cứ thử sống ở đây một thời gian coi? Và lắng nghe
tiếng gió biển - nhứt là về đêm. Anh có bao giờ chịu khó lắng nghe chưa?

Đêm đó biển động phải trên cấp 10, sau cơn bão biển cách đó hai

ngày, biển dữ vẫn chưa chịu yên. Tui nằm trong mùng nghe gió rú mà nói
với vợ: “Vậy là mai vẫn chưa đi biển được.” Vợ tui đang thiếp ngủ không
nói gì. Tui chợt nghe tiếng con Ky sủa lớn ngoài sân, lạ là đêm nay nó vừa
sủa vừa tru nghe phát rợn! Chắc con chó đã phát hiện trong hơi gió có điều
gì bất thường? Giác quan loài chó tinh hơn người nhiều, chúng nghe được
những siêu âm. Như vậy là những âm thanh lúc nãy tui nghe được có thể
đúng?

Tui quyết định ra ngoài coi thử có gì? Vợ tui nghe động giật mình hỏi:

“Anh đi đâu đó?” Vậy là Yến chưa ngủ. Tui trả lời: “Gió dữ quá! Anh ra
bãi coi thuyền cột có chặt không?”. Khi tui ra ngoài thì thấy Kình đang
đứng giữa sân, anh ta bận độc chiếc xà lỏn rộng thùng thình, coi bộ cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.