CHUỖI NGƯỜI ĐI TRONG ĐẦM LẦY - Trang 140

nàng khỏi nghĩ đến những chuyện ở công sở. Anh khuyên nàng nên làm ít
giờ lại để nghỉ ngơi, nàng bằng lòng ngay và anh thấy yên tâm hơn.

Tuần kế tiếp anh đi làm lại. Nàng cảm thấy thật trống vắng khi phải ở

nhà một mình. Vốn quen luôn luôn bận rộn tất bật, nàng thấy một ngày ở
nhà sao quá dài. Làm hết việc nhà, nàng mang sách ra đọc. Thường thì mỗi
khi đọc sách, nàng quên đi tất cả, có lúc quên cả giờ giấc, ăn uống, thế
nhưng lúc này nàng không thể tập trung vào câu chuyện. Đọc mãi vẫn
không hiểu được gì, nàng đành gác sách lại, mang giá vẽ ra vườn. Vẽ đi vẽ
lại hàng chục lần không được một bức nào, nàng bồn chồn cất đi rồi đi dạo
phố. Nàng cố không suy nghĩ gì cả, cố để đầu óc trống rỗng nhưng sao mọi
việc nàng làm, mọi nơi nàng đi qua đều gợi nhớ đến người đàn ông yêu
dấu. Những quán nước nàng đến, khu phố quanh nhà, ngay cả nơi yêu thích
nhất của nàng là thư viện nàng cũng không dám đến, vì nó gợi lại những kỷ
niệm ngày nàng còn có anh bên cạnh.

Mới chỉ một tháng quen nhau mà sao nhiều kỷ niệm, nàng miên man

suy nghĩ. Nghĩ đi nghĩ lại, nàng không biết liệu nếu bắt đầu lại từ đầu, nàng
có làm khác đi không hay mọi chuyện vẫn sẽ diễn ra như vậy. Nàng cảm
thấy có lỗi với chồng con, nhưng nàng không biết nàng đã làm sai chỗ nào,
ngoại trừ để cho tình cảm riêng tư ấy chiếm hết tâm hồn, trí óc, thì giờ của
nàng. Nàng đã cảm động sâu sắc với tấm tình của anh ấy và điều đó nàng
không thể cưỡng lại được, cũng như đó không phải là điều sai trái. Bản tính
con người là muốn được quý trọng và thương yêu. Người đàn ông đó đã
dành cho nàng điều quý báu ấy, lặng lẽ suốt bao nhiêu năm, và nàng, như
mọi con người khác, đã đáp lại như quy luật của tự nhiên. Họ đã đến với
nhau thật trong sáng, chân thành và đã chia tay nhau vì lợi ích riêng của
nàng và gia đình nàng. Đó là một sự hy sinh lớn cho cả hai, nhưng còn lớn
hơn nhiều đối với anh vì ít nhất, về phía nàng, nàng còn gia đình, chồng
con, bạn bè… để nâng đỡ và thương yêu, còn anh, anh chẳng còn ai, chẳng
còn gì khác. Nàng đã xua anh đi một cách phũ phàng và giờ đây, khi nhìn
lại toàn thể những điều đã xảy ra một cách bình tĩnh, nàng cảm thấy mình
thật ích kỷ. Tất cả những điều nàng làm là đúng theo cuộc sống bình
thường, theo quy luật xã hội, nhưng nó chỉ đem lại lợi ích riêng cho nàng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.