CHUỒN CHUỒN HỔ PHÁCH - TẬP 1 - Trang 240

“Đức ngài nói đúng, thưa phu nhân! Và vì lẽ đó, tôi phải nắm lấy lời

mời của ngài ấy bằng lòng biết ơn sâu sắc nhất.” Đôi môi hơi mím lại khi
nói lời này, cho thấy lòng biết ơn đó có phần không được sâu sắc đến thế,
tuy nhiên, đó là những lời dễ chịu vui vẻ. Tôi liếc nhìn ngài Công tước,
thấy đôi mắt xanh lam nhỏ tí của ông ta nheo lại vì ánh nắng, biếu cảm ôn
tồn không thể dò được.

Hoạt cảnh nhỏ này bị phá vỡ bởi tiếng vỗ tay của Đức vua triệu gọi

hai người hầu, những người này, theo lệnh của Louis, tóm lấy hai cánh tay
tôi và dùng sức dìu tôi vào một chiếc ghế kiệu, bất chấp sự phản đối của
tôi.

“Tất nhiên là không được rồi, thưa bà,” ông ta nói một cách hòa nhã,

bác bỏ cả những lời phản đối và tạ ơn của tôi. “Hãy về nhà và nghỉ ngơi đi;
chúng tôi không mong bà bị khó ở vào vũ hội tối mai đâu, non

[60]

?” Đôi mắt

to màu nâu của ông ta vui vẻ nháy với tôi trong khi nâng tay tôi lên môi
hôn. Không dời mắt khỏi tôi, ông ta cúi đầu chào Jamie một cách trịnh
trọng, còn anh thì đã cố gom hết những lời hóm hỉnh vừa đủ để làm một bài
diễn văn bày tỏ lòng biết ơn. Bệ hạ nói: “Ta sẽ chấp nhận lời cảm ơn của
ngài, thưa ngài, nếu ngài cho phép ta được khiêu vũ một điệu với phu nhân
xinh đẹp đáng yêu của ngài.”

Môi Jamie mím chặt lại trước câu nói này, nhưng anh vẫn cúi chào đáp

lại: “Vợ thần cùng chia sẻ niềm vinh hạnh với thần trước sự quan tâm của
Bệ hạ.” Anh liếc nhìn về phía tôi. “Nếu cô ấy đủ khỏe để tham dự vũ hội
tối mai, thần chắc chắn cô ấy sẽ rất mong đợi được khiêu vũ với Bệ hạ.”
Đức vua không hề chờ đợi một lời từ chối chính thức, hất đầu về phía chiếc
ghế kiệu.

“Về nhà đi,” ông ta nói.

•••

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.