CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 272

Thạch Gia Tín ở bên cạnh cười cười.

Nhạc Phong giật mình, suốt dọc đường, Thạch Gia Tín vẫn im lặng,

anh cũng không bắt chuyện với anh ta làm gì, hiếm hoi thấy nét mặt anh ta
giãn ra một chút, hình như có thể dụ anh ta nói mấy câu.

Nhạc Phong gắp thức ăn, làm ra vẻ lơ đãng hỏi anh ta: "Đang yên

đang lành, đàn ông đàn ang, có chuyện gì nghĩ không thông đến mức phải
tự tử chứ?"

Thạch Gia Tín im lặng, được một lúc mới đáp: "Nhất thời xúc động."

Nhạc Phong nhất thời cũng không có hứng thú nói chuyện tiếp với anh

ta, trong lòng cảm thấy con người này thật giả dối, chuyện gì cũng che che
giấu giấu nói nửa chừng, làm như là ông đây muốn hỏi thăm chuyện của
nhà anh lắm vậy.

Cơm nước xong, cái máy kéo mà Thạch Gia Tín đang chờ vẫn chưa

đến, gọi điện giục, đầu kia nói là sang thị trấn bên cạnh lấy ít phân hóa học,
bảo bọn họ chờ một chút, một nơi hẻo lánh như vậy, cũng không thể dùng
lý lẽ chính xác đúng giờ của thành phố lớn để ràng buộc đối phương, dù
sao cũng là địa bàn của người ta, có mỗi cái máy kéo, anh thích thì chờ, ba
người đành phải ngồi lại quán cơm chờ.

Quý Đường Đường vĩnh viễn không thiếu hoạt động để giải trí, chẳng

hiểu sao cô lại nổi hứng với mấy con gà tự nuôi của quán cơm, đứng đằng
trước say sưa nhìn gà bới đất tìm thức ăn, được một lúc đến con gà cũng
thấy cô phiền, quay mông về phía cô, cô cũng bất khuất vô cùng, mặt dày
chạy ra trước mặt con gà tiếp tục nhìn.

Nhạc Phong đứng cách đó không xa nhìn cô, chỉ sợ đến lúc con gà kia

không chịu nổi mà đi mổ cô, thầm nghĩ bị mổ đáng lý sẽ khóc lên, nhưng
nếu cô ấy đứt dây thần kinh nào mà đi đánh nhau cùng con gà kia thì sao,
chẳng lẽ mình còn phải chạy ra can?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.