CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 349

của bà ta, nhưng bà ta không hề lo lắng, thậm chí còn bình tĩnh hơn lúc
bình thường.

Bà ta cười lạnh buông một câu: "Người nhà họ Tần tới, tới làm gì,

muốn chết sao?"

Gần như cùng lúc đó, trong căn phòng chủ tịch xã thôn dưới mà Nhạc

Phong và Quý Đường Đường đã từng đặt chân, Tần Thủ Thành cũng nói
với Tần Thủ Nghiệp một câu tương tự.

"Đại ca, chúng ta tới đây làm gì, muốn chết sao?"

Tần Thủ Nghiệp không nói gì, ông ta tựa người trên ghế, ngắm bức

tranh chữ treo trên bức tường đối diện, "Một lòng vì công, liêm khiết thanh
bạch", không biết là chữ của thư pháp gia kém danh nào, bên dưới còn phác
một thư sinh đầy vẻ thương dân oán trời, Thịnh gia che giấu cũng giỏi lắm,
người thường, ai có thể ngờ được một cái thôn nhỏ lại ẩn chứa bí mật như
vậy?

So với vẻ nhàn nhã của ông ta là vẻ căng thẳng và kinh hoàng khó mà

che giấu được của những kẻ khác, Tần Thủ Nghiệp mắt lạnh quét một vòng
qua vẻ sợ hãi bủn rủn của đám thanh niên trai tráng họ Tần, trong lòng
dâng lên một tiếng trào phúng, đồng thời, ông ta cũng cảm thấy là lạ, tại
sao mình lại không sợ chứ?

Xem chú hai kìa, mồ hôi đã rịn hết cả ra rồi, bản thân mình trước đây

chẳng phải cũng rất kiêng dè Thịnh gia hay sao, giờ tại sao lại không sợ
chứ?

Ông ta nghĩ mãi nghĩ mãi, bỗng nhiên nghĩ đến một lời giải thích, đáp

án này rất chuẩn, khiến cho ông ta không nhịn được mà bật cười.

Không phải vẫn có câu, chân đất không sợ kẻ đi giày hay sao, giờ ông

ta đâu chỉ chân đất, đến chân ông ta còn chẳng có, ông ta còn gì phải sợ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.