CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 362

Động đá vôi không lớn, chống bè đi được hai vòng, người đi trước đã

tìm thấy Quý Đường Đường.

Thịnh Cẩm Như không hiểu Quý Đường Đường sao có thể mò tới cái

động này được.

Cô ôm gối, ngơ ngác ngồi dưới đất, bên chân là một cái hố bằng đá

gần giống như một chiếc quan tài, trong hố đổ ngập nước, trong nước, là
thân thể của Vưu Tư.

Nước này dường như là từ dưới phun lên, bọt khí nổi lên từ bên dưới,

thân thể Vưu Tư trong nước lấp loáng, những nơi không có quần áo che lấp
như cổ, tay, cổ chân đều đã ngâm nước đến trắng ởn, trên gương mặt lại nổi
lên từng đường gân máu màu đen, càng thêm dữ tợn, cô ấy vẫn còn thở,
mỗi lần gương mặt chìm dưới nước, nơi hít thở sẽ có tiếng sặc bọt nước.

Cái động này yên tĩnh vô cùng, yên tĩnh đến nỗi cô có thể nghe được

tiếng bọt nước vỡ ra, Quý Đường Đường cứ ngồi như vậy, vẫn không nhúc
nhích, tượng như một pho tượng khắc từ gỗ, Thịnh Cẩm Như có chút hoảng
hốt trong lòng, thử thăm dò tiến lên đỡ lấy bả vai của cô: "Tiểu Hạ?"

--------------------

Cả ngày hôm nay của Nhạc Phong trôi qua một cách hỗn độn, mơ hồ

nhận thấy Thịnh gia đã xảy ra chuyện gì đó, nhưng thứ nhất, người ta đề
phòng anh, thứ hai, đến bản thân mình thân ốc còn không mang nổi mình
ốc, chút lòng hiếu kỳ này cũng nhanh chóng biến mất, có nhiều chuyện,
vừa nghĩ tới liền thấy bế tắc, bỗng nhiên cảm thấy bản thân mình chắc được
tích sự gì, cảm thấy mình nên tính đến chuyện ra đi là vừa, sau đó lại nghĩ,
thật vớ vẩn, lẽ nào cứ thế mà vứt Đường Đường lại ư?

Càng nghĩ huyệt Thái Dương lại càng đau nhức, bỗng nhiên nghe thấy

tiếng dầu sôi, bấy giờ mới phát hiện Thạch Gia Tín đang nấu ăn, lại nhìn
lại, bên ngoài trời đã sẩm tối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.