CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 361

nửa, chợt nhớ đến chuyện gì đó, rùng mình một cái: "Các ngươi đều ở đây,
đã ai mang Tiểu Hạ đi ăn chưa? Đã qua lúc mặt trời lặn rồi, có ai thay đổi
âm vị cho nó chưa?"

Tiếng tranh luận thoáng chốc nhỏ lại, rất nhiều người hai mắt nhìn

nhau, như thể giờ mới nhớ ra trong động còn có một người tên là Thịnh Hạ
này, mấy kẻ không thoát khỏi trách nhiệm lúng túng chỉ trích lẫn nhau

------- "Không phải bảo cô trông cô ta hay sao?"

------- "Tôi tưởng cô đã sắp xếp hết rồi..."

Dừng một lúc lại cùng nhau lấy cớ.

------- "Chuyện xảy ra đột ngột quá..."

------- "Nhất thời không quan tâm được nhiều như vậy...."

------- "Lại nói cô ta cũng ngơ ngẩn rồi, chắc không xảy ra chuyện gì

được đâu..."

Thịnh Cẩm Như vừa vội vừa tức, mang theo vài người vội vã quay về,

có lẽ bởi vì tất cả mọi người đều đang ở đây nên người phụ nữ hai đầu kia
cũng chờ ở bên rìa nước, không cần phải gõ ống, điều này lại càng khiến
Thịnh Cẩm Như càng thêm lo lắng, bên cạnh có người khuyên bà ta hãy
yên tâm, bà ta lại hung dữ quát lại: "Để một mình nó ở lại, lại còn chẳng
biết gì cả, nhỡ nó rơi xuống nước chết đuối thì làm sao? Các ngươi đứa nào
đứa nấy, không có một tí đầu óc nào."

Quay về bờ đá, trong âm trận quả nhiên đã không thấy Quý Đường

Đường, Thịnh Cẩm Như tay chân lạnh toát, cố tình mấy người phụ nữ đi
cùng bà ta lại không nhận ra, còn ngó xuống nước xem, Thịnh Cẩm Như
trút hết cơn giận lên người phụ nữ hai đầu kia, một cước đá vào cái bè,
khản tiếng quát cô ta: "Gọi tất cả mọi người đến, tìm cho ta!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.