CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 403

giấu cái đầu còn lại đi, Quý Đường Đường thấy ngột ngạt trong lòng, hồi
trung học cũng học về sinh vật, biết được loại hình này là quái thai, nhìn
người phụ nữ trẻ kia hống hách một cách đương nhiên như vậy, cô thấy có
chút bất bình: Nếu được chọn, có ai muốn sinh ra thành cái dạng này? Cô
chẳng qua là có được gen trội phát triển bình thường trong bụng mẹ, cũng
đâu phải công lao của cô, dựa vào cái gì mà bắt nạt người khác?

Nghĩ vậy, lại không kìm được quay đầu lại nhìn người phụ nữ hai đầu

kia một cái, còn cười cười với bà ta, người phụ nữ kia giật mình sửng sốt
một chút, cánh môi mấp máy, trong ánh mắt vậy mà lại toát ra vẻ cảm kích
vô hạn.

Quý Đường Đường có chút khó chịu, người như vậy, nhất định là đã

quen bị bắt nạt, người khác chỉ cần hơi có chút thiện ý là bà ấy có thể thụ
sủng nhược kinh đến mang ơn.

Càng đi tiếp, tiếng tụng kinh lại càng lớn, lại không đều, thỉnh thoảng

còn chen lẫn tiếng khóc, lại không chứa mấy phần đau thương, the thé lại
quái dị, nghe thế nào cũng thấy giống như khóc thương đồng loại hơn, gần
tới động lớn, có thể thấy vài người đứng ngoài canh chừng, cũng không
biết đang nói chuyện gì, lại tới gần, có lẽ nghe thấy tiếng bước chân, có
người ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt của Quý Đường Đường, trong phút
chốc thất kinh, vươn tay đẩy người đứng cạnh mình, thốt lên: "Cô ta đến
đấy, đừng nói nữa!"

Con gái nhà họ Thịnh chung quy vẫn ít tiếp xúc với bên ngoài, làm

việc lúc nào cũng hoảng hốt giấu đầu hở đuôi, Quý Đường Đường thấy lạ,
người phụ nữ kia khi nói những lời này là nhìn cô mà nói, cho nên "cô ta"
trong "Cô ta đến đấy" hẳn là chỉ mình chứ không phải người phụ nữ trông
nom cô, cô nhìn người vừa nói một cái, nhắm thẳng cô ta mà hỏi: "Cô đang
nói về tôi à? Có gì mà không thể để tôi nghe thấy?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.