CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 416

Quý Đường Đường nhẹ giọng ngắt lời bà ta: "Bà ồn quá, để tôi yên

tĩnh một lát không được à."

Thịnh Cẩm Như thở dài, thực sự không nói gì một lúc lâu, dòng nước

ùng ục xoay vần trong quan tài đá tựa như một khúc nhạc thôi miên, cực độ
tiêu hao về tình cảm và thể lực dễ khiến cho người ta sinh ra cảm giác buồn
ngủ, Quý Đường Đường chậm rãi nhắm mắt lại, ngay vào lúc cô cảm thấy
mình sắp ngủ được, Thịnh Cẩm Như dường như thở dài một tiếng, thì
thầm: "Tiểu Hạ, chấp nhận số mệnh đi, đây chính là mệnh của con."

Quý Đường Đường mở mắt: "Tôi không có thứ số mệnh như vậy, bà

hại người tôi yêu, lại nói với tôi đây là mệnh của tôi, bà tưởng bà là ai, số
mệnh của tôi do bà quyết định?"

"Tiểu Hạ, bà ngoại kể cho con nghe một câu chuyện, nói xong, con sẽ

hiểu."

"Không muốn nghe."

"Lỗ tai mọc trên người con, nghe hay không, tùy con."

Sự thù hận sâu đậm và tâm lý phản nghịch khiến Quý Đường Đường

cảm thấy bực dọc không gì sánh được, cô vươn tay bịt tai lại, vẫn nghe thấy
giọng nói già nua mà lạnh lẽo của Thịnh Cẩm Như.

"Nói từ đâu bây giờ, liên quan đến rất nhiều người, nhất thời không

biết nói làm sao, à, nói từ lúc Thạch Đầu báo cho ta biết chuyện Thịnh Ảnh
đã chết rồi đi."

"Thạch Đầu lớn hơn con hai tuổi, từ nhỏ đã đẹp trai, lại thông minh, từ

lúc đó ta đã nghĩ, nếu Bình Tử sinh con gái, nhất định phải thành một đôi
với Thạch Đầu, đúng là không gì thích hợp hơn. Ai ngờ Bình Tử lại bỏ
trốn, bên phía Thạch Đầu nhất thời bỏ trốn, sau này lại bàn bạc một hồi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.