CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 415

Thịnh Cẩm Như, sao có thể cho phép vuốt Quỷ tiếp tục tồn tại trên người
cô.

Chỉ là ít nhiều cũng là một hy vọng, một con đường, một con át chủ

bài cuối cùng.

Thì ra, hy vọng cuối cùng cũng tan vỡ.

Quý Đường Đường không nói gì, cô nằm lại xuống đất, nước mắt giàn

giụa, da mặt nóng hầm hập dán lên mặt đất lạnh như băng có chút kích
thích từ bên ngoài vừa đau đớn lại vừa thoải mái, cô vô cùng muốn có một
chiếc chăn, mặt đá quá gồ ghề cứng rắn, không thể mang lại cho cô bất cứ
sự an ủi bù đắp nỗi trống rỗng nào, cô nhớ Nhạc Phong, lại không thể nghĩ
về anh, cô sợ mình sẽ tưởng tượng đến những hình ảnh tàn khốc đó mà sụp
đổ, vào thời khắc này, có thể để đầu óc trống rỗng thì tốt biết bao, chỉ còn
lại cái hộp sọ rỗng không thì tốt, tuy sẽ không biết vui sướng, nhưng vĩnh
viễn sẽ không còn đau khổ nữa.

Cô đột nhiên nhỏm người dậy, cởi áo khoác ra, vo lại thành một quả

cầu nhỏ, nằm xuống ôm chặt vào trong lòng, tuy không to bằng cái chăn
nhưng ít ra cũng là thứ có thể ôm tới ôm lui được, cô tưởng tượng rằng đây
không phải là một cái áo khoác mà là một vật cưng nhỏ bé, một người bạn
có thể ở bên cạnh cô trong lúc cô tuyệt vọng, dưới cái ôm ấm áp của cô, cái
áo dương như cũng có chút độ ấm, thật tốt, thật ấm áp.

"Tiểu Hạ, con có biết vì người người của Tần gia không dám đến động

đá vôi không? Con mới chỉ nhìn thấy chín loại chuông ở âm trận, con
không biết trên núi này, chia ra chín phương hướng, cũng đồng thời chôn
chín loại chuông, có linh khí tấn công, người họ Tần không vào được, Quỷ
Trảo của Tần gia ở trong động đá vôi này cũng không phát huy được tác
dụng, lúc đầu trên người con có một nửa là máu của người nhà họ Tần, bà
ngoại rất lo còn không vào được, may thay..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.