CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 437

nhanh mắt lẹ, trong lúc vội vàng vươn tay túm lấy tóc bà ta nhấc mạnh bà
ta lên.

Quý Đường Đường ghé sát lỗ tai bà ta, vừa nhắc nhở vừa đe dọa:

"Đừng gây tiếng động, nếu như bà liên luy đến tôi, mẹ tôi nhất định sẽ
không bỏ qua."

Trong đôi mắt của người phụ nữ hai đầu kia loáng lên ánh nước, cánh

môi mấp máy, Quý Đường Đường ghé lại gần, nghe thấy giọng nói nức nở
cố gắng đè nén của bà ta: "Tiểu Hạ, không phải ta cố tình..."

Quý Đường Đường thở dài trong lòng một tiếng.

Quả nhiên, đúng như cô dự đoán, chuyện năm đó không đơn giản như

vậy, người phụ nữ này cũng có phần trong chuyện đó ư? Quý Đường
Đường rất muốn biết, nhưng tình hình hiện giờ không cho phép cô ở lại đây
để nghe câu chuyện xưa cũ này, cô dồn nén sự tò mò trong lòng lại, lời ít ý
nhiều: "Thả tôi ra đi, mẹ tôi nói, chỉ cần bà thả tôi ra, bà ấy sẽ tha thứ cho
bà."

Những lời này chỉ là để thử, cô cũng không mong chờ gì ở người phụ

nữ không mấy quan trọng này, thậm chí đã chuẩn bị tâm lý nghe bà ta trả
lời "Ta làm gì có năng lực cứu con", cô chỉ muốn thông qua người phụ nữ
này, biết được muốn ra ngoài sẽ khó khăn thế nào, bà ta có thể giúp được
mình đến mức nào, nhưng ngoài ý muốn, người phụ nữ kia sau khi thất
thần một lúc, bỗng nhiên run rẩy hỏi: "Tỷ tỷ thực sự nói vậy?"

Cũng may Quý Đường Đường bao năm qua đã tu luyện ra khả năng

gặp người nói tiếng người gặp quỷ nói tiếng quỷ, Nhạc Phong nói cô thuộc
"phái diễn xuất", nửa điểm cũng không phóng đại.

Cô tiếp lời rất tự nhiên: "Đúng vậy, trong lòng bà tự hiểu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.