CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 435

đứng dậy, dùng cả tay cả chân lặng lẽ bò trên mặt đất, trong bóng tối, thân
hình bà ta di chuyển tựa như một loài động vật có vú quái dị.

Có một khoảnh khắc, Quý Đường Đường cảm thấy mình thật tàn

nhẫn, tựa như một gã đánh cá không ngừng thu lưỡi câu, dẫn con mồi về
hướng này.

Người phụ nữ hai đầu kia không dám bò lại quá gần, khá xa đã dừng

lại nằm rạp xuống, bản thân Quý Đường Đường cũng ngạc nhiên với phản
ứng của mình, cô vậy mà đột nhiên lấp lửng hạ giọng nói một câu: "Mẹ,
vậy em gái của mẹ..."

Quả nhiên, người phụ nữ hai đầu kia run lên một chút, lại bò lên phía

trước một đoạn.

Giọng nói của Quý Đường Đường càng ngày càng bé, đột nhiên còn

hơi nức nở, nói "Mẹ, mẹ khổ quá". có lúc lại thở dài, lại mơ hồ nói "Bà ta
thì sao, cứ thế cho qua ư", người phụ nữ hai đầu kia nghe mà hết hồn, mồ
hôi túa ra, bà ta nhìn bóng lưng sụp xuống của Quý Đường Đường, bất an
liếm môi, càng bò càng gần, càng bò càng gần, đến cuối cùng, chỉ cần vươn
ngón tay ra là có thể chạm đến bả vai của cô.

Quý Đường Đường đột nhiên hạ giọng nói một câu: "Thật vậy ư, mẹ,

bà ấy ở ngay phía sau ư?"

Người phụ nữ hai đầu kia cơ bản không kịp phản ứng kịp, Quý Đường

Đường ,hai tay đồng thời vươn ra ngoài song sắt, một tay túm lấy bả vai
của bà ta ghì chặt lại, một tay kia bịt miệng bà ta lại, đương nhiên, cô nhanh
chóng nhận ra làm như vậy thật thừa thãi vì người phụ nữ kia đã sợ đến rã
rời, cả người run rẩy, khớp hàm rung lên gần như sắp phát ra tiếng động, vẻ
kinh hoàng trong ánh mắt khiến cho cô nhìn mà có chút không đành.

Nhưng cô nhanh chóng thu hồi lòng trắc ẩn, cúi người nhìn người phụ

nữ đang quỳ rạp trên đất, đột nhiên mỉm cười, ngoắc ngoắc về phía bà ta, ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.