CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 469

Đường Đường đột nhiên thở dài, rồi cả tiếng bước chân từ từ xa dần, nhưng
được một nửa, tiếng bước chân đột nhiên lại quay lại.

"Thạch Gia Tín, còn chuyện này nữa, ở trong động đá vôi tôi có một

người dì. Bà ấy có hai cái đầu, tôi gọi bà ấy là dì Song. Tôi không biết anh
đã từng gặp bà ấy bao giờ chưa nhưng mọi người ở đó đối xử với bà ấy rất
tệ, nếu như có thể, anh hãy cố gắng giúp đỡ bà ấy giùm tôi, nhờ anh đấy."

Thạch Gia Tín không nghĩ nhiều, chỉ hàm hồ đáp một tiếng, lúc này,

tiếng bước chân không còn quay lại nữa. Cũng không biết qua bao lâu, anh
ta mới chậm rãi đứng dậy, bên người đã có không ít những hành khách tò
mò, nhìn anh chỉ trỏ, thậm chí có cả một nhân viên sân bay đang quan sát
anh, dường như đang suy tính xem có nên gọi nhân viên y tế hay không,
Thạch Gia Tín lảo đảo ra khỏi đại sảnh, đã gần đến giữa trưa, ánh dương
chói lòa mắt người, anh ta vươn tay che bớt ánh sáng mặt trời.

Vừa lúc đó, đỉnh đầu bỗng nhiên vang lên một tiếng nổ lớn.

Thạch Gia Tín giật mình, quay đầu lại nhìn, một chiếc máy bay khổng

lồ màu trắng bạc xẹt qua tầng trời, tựa như một con chim đang tung cánh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.