CHUYẾN BAY FRANKFURT - Trang 122

chính phủ. Chúng đang đẩy nước Pháp vào chỗ diệt vong. Chúng ta không
còn con đường nào khác. Tôi đã ra lệnh cho hai trung đoàn và yêu cầu toàn
bộ lực lượng không quân trong tư thế sẵn sàng chiến đấu. Cuộc nổi loạn của
đám sinh viên và những kẻ bất mãn đang đe dọa số phận và tính mạng của tất
cả mọi người: đàn ông, đàn bà, trẻ con. Chúng muốn phá hủy quyền tư hữu,
phá hủy mọi quy tắc đạo đức và luật pháp, những thứ bảo đảm cho cuộc sống
yên ổn của toàn dân. Trong tình hình nguy cấp hiện nay, sự lãnh đạo phải tập
trung. Tôi yêu cầu các vị giao quyền cho một người duy nhất, người đó là
TÔI. Tôi đã có kế hoạch cụ thể và sẽ bắt đầu thi hành.

- Thưa ông Bộ trưởng, chúng tôi không thể đồng ý giao toàn bộ quyền lực
cho...

- Xin đừng ai có ý kiến gì nữa. Tôi không muốn nghe ai nói gì thêm. Đội cận
vệ cá nhân của tôi đang chờ tôi ngoài cửa. Việc đầu tiên tôi làm là thử một
lần cuối cùng thuyết phục chúng, giảng cho chúng hiểu bổn phận của chúng
là gì.

Ông ta quay gót, trịnh trọng bước ra cửa.

Poissonnie kêu lên:

- Lạy Chúa! Có vẻ ông ta nói nghiêm túc đấy!

Ông người Italia Vitelli nói:

- Ông ta sẽ nguy mất. Đám sinh viên nổi loạn đang hung hãn, chúng sẽ giết
ông ta mất.

Ông Poissonnier không ghìm được một tiếng thở phào hài lòng:

- Đúng thế. Chúng rất có thể giết ông ấy.

Grosjean kêu lên:

- Nhưng chúng ta không thể để như thế được!

Tuy nói ra miệng như vậy, nhưng bụng ông ta nghĩ ngược lại. Ông cho rằng
sự đời thường không diễn ra như người ta muốn. Tuy nhiên căn cứ vào tính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.