CHUYẾN BAY FRANKFURT - Trang 152

và tôi không thể không tin Bormann. Hơn nữa tôi chỉ có thể làm theo lệnh
của Quốc trưởng: để Ngài ở lại trong căn phòng cùng với bốn bệnh nhân. Tôi
đâu dám cưỡng lệnh Quốc trưởng Hitler. Ngài vào đó chỉ vài phút rồi ra, và
trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó làm sao kịp thay đổi áo quần? Do đó tôi
không thể khẳng định người ra xe cùng với Bormann hôm đó có phải Hitler
thật hay Hitler giả! Tuy nhiên người đó rất có thể chỉ là một bệnh nhân của
tôi. Vả lại, nếu như Hitler ở lại, hẳn Ngài phải đóng vai bệnh nhân một cách
hết sức tốt, vì đó là cơ hội duy nhất để thoát chết, để Ngài chạy trốn ra khỏi
một đất nước sắp phải hạ súng đầu hàng Đồng Minh.

Bác sĩ Reichardt dừng lại, nhưng thấy mọi người vẫn còn im lặng suy nghĩ,
ông ta nói thêm:

- Sau đó Hitler đành chịu chấp hành kỷ luật của bệnh viện, chỉ thỉnh thoảng
trong những lúc lên cơn, Ngài mới hung hãn và quát tháo đúng như Quốc
trưởng thật khi còn đứng đầu bộ máy phát xít. Tuy nhiên Ngài có cả một đám
bộ hạ thân tín, trung thành, thi hành các mệnh lệnh của Ngài, đưa Ngài ra
khỏi nước Đức, rồi ra khỏi châu Âu, đến nơi trú ẩn. Tại đây, Ngài có điều
kiện tập hợp những thanh niên mang tư tưởng Quốc Xã và sùng bái Ngài.
Cây thập ngoặc, biểu trưng cho chủ nghía phát xít Đức, lại được dựng lên tại
một quốc gia khác, trong một châu lục khác. Riêng tôi rất tin vào giả thuyết
đó vì nó hợp lô gíc, nhất là đối với một người khi lý trí của anh ta bắt đầu
chao đảo.

Bộ trưởng Nội Vụ Packham kêu lên:

- Quả là ly kỳ, và hoang đường nữa!

Thủ tướng Đức Spiess đáp:

- Đúng thế. Nhưng trên đời thiếu gì những chuyện thoạt nghe có vẻ vô lý,
nhưng lại là sự thật. Những chuyện như thế đầy rẫy trong lịch sử và cả hiện
tại.

- Nhưng vào thời đó sao không thấy một ai tỏ ra đoán thấy sự đánh tráo kia?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.