CHUYẾN BAY FRANKFURT - Trang 80

- Xin phép được hỏi một câu hơi thiếu lễ độ: thật ra cô là ai? Cô có phải một
nữ công tước thật không?

- Hoàn toàn thật. Cha tôi là đại công tước, cưỡi ngựa và bắn súng cực giỏi,
ông nội tôi tôi là chủ một lâu đài vô cùng thơ mộng tại xứ Bavière [4], nay
vẫn còn nhưng rất tiếc là đã có phần hoang phế. Cho nên về mặt dòng dõi, tôi
thuộc tầng lớp đại quý tộc của châu Âu.

- Còn cái tên Daphné Theodophanous? Đó phải chăng là tên giả?

- Cái tên đó rất thuận tiện để xin cấp hộ chiếu. Và cái tên đó cũng có phần
đúng vì mẹ tôi là người Hy Lạp và đó là một cái tên Hy Lạp.

- Còn Mary Ann?

Một nụ cười nở trên môi cô gái. Nàng đưa mắt nhìn Huân tước Altamount rồi
nhìn Robinson. Nàng đáp:

- Có lẽ tôi được gọi bằng cái tên đó vì tôi giống như một đứa đầy tớ gái chăm
chỉ, tháo vát, được giao việc gì cũng vui vẻ làm, không hề suy tính, từ việc
giao thông liên lạc, vận chuyển thứ này thứ khác, đến việc điều tra nghiên
cứu, kể cả việc quét dọn nhà cửa... Tóm lại bất cứ công việc gì.

Mary Ann quay sang Huân tước Altamount, hỏi:

- Cháu nói thế có đúng không, thưa bác Altamount?

- Hoàn toàn đúng. Cháu là Mary Ann và đối với những người có mặt ở đây
tối nay, cháu mãi mãi mang cái tên ấy.

Stafford hỏi:

- Vậy hôm ở sân bay Frankfurt, phải chăng cô đang trên đường chuyển một
thứ gì đó?

- Chuyển rất nhiều thứ, toàn những thứ ông không có quyền hỏi cụ thể là
những thứ gì. Tuy nhiên nếu được phép, tôi xin trả lời ông đầy đủ.

Nói xong, Mary Ann lại đưa mắt nhìn Huân tước Altamount vẻ dò hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.