CHUYẾN BAY FRANKFURT - Trang 79

- Tại sao tôi không tán thành?

- Tôi chưa biết các “phẩm chất” của tôi cụ thể là những phẩm chất nào? Thú
thật, tôi thấy tôi không có một phẩm chất nào hết.

- Ông không hề có kiểu sùng bái ai. Ông có cách suy nghĩ và đánh giá độc
lập, không theo đuổi và không bị ai mê hoặc, ông biết cách đánh giá người
khác một cách khách quan và biết vạch trần những trò mê hoặc bịp bợm. Đó
là những phẩm chất khiến chúng tôi mời ông tham gia cùng với chúng tôi.

Trong óc Stafford đột nhiên văng vẳng câu nhiều người nhận định về chàng
“ce n’est pas un garcon seriemé” [3], và chàng thầm nghĩ việc người ta mời
chàng tham gia vào loại hoạt động tế nhị này quả là lạ.

Stafford nói:

- Tôi thấy cần nói trước với các vị rằng tôi có một nhược điểm quan trọng,
chính cái nhược điểm đó nhiều lần bị cấp trên và đồng sự phê phán, và khiến
tôi đã bị gạt ra khỏi nhiều công vụ quan trọng. Tôi không có đủ sự nghiêm
túc để làm những công việc quan trọng như thế này.

Horsham nói tiếp:

- Cái mà ông gọi là nhược điểm ấy chính lại là thứ chúng tôi đang cần. Có
phải đúng như vậy không, thưa Huân tước?

Huân tước Altamount gật đầu, ông nói:

- Tôi xin nói rằng, trong hoạt động xã hội, rất nhiều khi một trong những
khuyết điểm đáng tiếc nhất chính lại do những người thi hành đã quá nghiêm
túc. Chúng tôi cho rằng ông sẽ không phạm phải kiểu khuyết điểm ấy. Cô
Mary Ann cũng tán thành nhận định của tôi.

Stafford quay sang nhìn “cô gái ở sân bay Frankfurt”. Nàng đã không còn là
“nữ công tước Renata Zerkowski” mà trở lại là “Maiy Ann” bình thường.
Chàng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.