CHUYỆN BÍ ẨN THƯỜNG NGÀY - Trang 105

nhe nanh sủa lại, cả hai tranh nhau chậu thức ăn chó! Bỗng ông Tuttle đứng dậy,
nhìn quanh vẻ rất ngượng ngập. Ông không hiểu nổi chuyện vừa diễn ra. Mặt ông
dính đầy thức ăn chó. Ông nói thật thiểu não:

- Mẹ nó ạ, tôi thật tình không muốn làm như vậy. Tôi chỉ muốn...

Ông nín bặt không nói nên lời. Ông cũng không biết nên nói gì bây giờ. Sau

đó ông phì cười. Bà Tuttle cố ra vẻ lạnh lùng nghiêm nghị. Nhưng rồi bà không
thể kìm lại được nữa. Bà phì cười và hỏi:

- Thế nào, bây giờ ông ăn tráng miệng nữa chứ?

Thế là cuộc cãi lộn giữa hai người chấm dứt. Hai ông bà không còn giận

nhau nữa. Họ đã làm lành với nhau. Song dù sao Sean cũng thấy không nên nói
tới chuyện cái tàu lượn bị mất cắp với mẹ. Đấy là chuyện mà cậu và Spider phải
tự giải quyết lấy. Sean liếc nhìn cái mũ, tự nhiên nảy ra một ý nghĩ nhưng rồi cậu
cố xua tan cái ý nghĩ đó. Cái tàu lượn của cậu bị Buggins và mấy đứa bạn của nó
lấy cắp. Cuộc đời đôi khi thật không công bằng chút nào.

5

Sean nói với Spider:

- Cũng như những người khác, chúng ta phải dùng cái tàu lượn của mình.

Hai đứa lững thững đi dọc triền núi mắt dõi về hướng thằng Buggins. Spider

hỏi bạn:

- Cái mũ mèo đâu rồi? Mình phát hiện thấy cái mũ biết bắt chước.

Nó mở mắt và làm theo những điều mà nó trông thấy. Sean có vẻ trầm ngâm

suy nghĩ: "Kể ra thì cũng nguy hiểm. Ai mà biết được nó nhìn thấy cái gì. Mình
đã thấy điều gì xảy ra với bố rồi đấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.