Cô lái đò tình thiệt,nhìn ông khách lạ đời đáp:
-Đừng có nói bậy mà họ lấy đầu chứ!
Giọng nói và điệu bộ thật thà của cô gái thật càng đáng yêu hơn nữa,vua Thành
Thái đổi giọng:
-Tui nói thiệt đó,o có muốn lấy vua thì tui làm mối cho!
Nghe thế cô lái đò làng Kim Long thẹn thùng, cúi mặt nhìn lơ chỗ khác.Một
quan khác qua đò lớn tuổi,khăn đen áo dài chững chạc chừng như vừa mới dự
lẽ về,tủm tỉm cười,vui vẻ bảo cô lái:
-Ni,o tê! O cứ nói “ưng” để coi thử nờ!
Cô lái đò đánh bạo nói nhanh:
-Ưng!”
Vua Thành Thái thích thú đứng dậy đi về phía lái,cầm tay cô kéo ra đầu mui
thuyền.Mặc cho cô gái thẹn thùng dùng dằng,ông bảo:
-Rứa thì Quý Phi ngồi nghỉ để trẫm chèo cho!
Nói rồi đi ra sau lái cầm chèo đưa đò đi trước sự ngạc nhiên vui vẻ của mọi
người.Trước cử chỉ đó những người ngồi trên đò bỗng nhẫn ra người khách lạ
đời kia chác là vua Thành Thái,lòng vừa kính vừa sợ…
Chiếc đò xuôi theo dòng Hương êm ả…Cô lái đò không hiểu chuyện gì sẽ xảy
ra…
Đến trước Kinh thành,vua đưa đò vào đậu ở bến Nghinh Lương(trước Phu Văn
Lâu) và bảo mọi người”
-Thôi thiên hạc đứng dậy trả tiền đò cho Trẫm và tiễn đưa Quí Phi vào cung!
Mọi người đều phải làm theo ý nhà vua.Tất cả đứng lên,rời đò và đưa cô lái đò
Kim Long vô nội làm Quí Phi của vua Thành Thái