CHUYỆN CHÀNG NÀNG - Trang 163

Giờ thì anh đói, đói ngấu và anh nghĩ đã đến lúc bỏ công việc lại đó để

xuống quán cà phê dưới nhà. Đây không phải quán ngon nhất trong quận
nhưng ít nhất anh sẽ không phải ăn tối một mình. Mỗi khi anh ngồi ở quầy,
nhân viên pha chế vẫn thường nói chuyện với anh. Chính ông ấy đã giúp
anh cập nhật tin tức trong khu phố. Người hàng xóm nào vừa qua đời hoặc
vừa ly dị, ai đó vừa dọn đến, hàng quán nào vừa khai trương hoặc đóng cửa,
những thay đổi khung giờ, nhưng cũng có cả những vụ bê bối chính trị, tất
tật những tin đồn trong thành phố và trong cuộc sống đến với anh thông qua
giọng nói của Ngài Ria Mép, bởi Paul thường gọi ông ấy bằng cái tên này.

Về đến nhà, anh mở rèm để ngắm nhìn màn đêm buông xuống rồi bật

màn hình máy tính. Anh kiểm tra hòm thư điện tử, không thấy tin tức gì của
Kyong mà thay vào đó là một lá thư khác.

Paul thân mến,

Tớ hy vọng mọi chuyện vẫn ổn. Kỳ nghỉ của bọn tớ ở miền Nam tuyệt

lắm, tớ vẫn tự hỏi tại sao mình đã sống bốn năm trời ở Paris mà không tới
sống tại Provence. Cảnh vật hữu tình, người dân
thân thiện, các khu chợ
trời nhộn nhịp và thời tiết thì miễn chê…tóm lại, cậu nên nghĩ tới chuyện
chuyển xuống miền Nam sinh sống. Hạnh phúc thường ở gần hơn chúng ta
hình dung.

Bọn tớ nhớ cậu nhiều. Bọn tớ vừa sang tới Ý và tính ở lại đây vài ngày.

Portofino là một trong những thành phố đẹp nhất mà tớ từng biết, cả vùng
Liguria đẹp không lời nào tả hết.

Bọn tớ đã quyết định tiếp theo sẽ tới Roma rồi từ đó bay thẳng về San

Francisco.

Tớ sẽ gọi cho cậu ngay khi về tới nhà. Cho tớ biết tin tức của cậu nhé,

cuộc sống của cậu có gì mới không?

Lauren ôm hôn cậu, tớ cũng vậy.

Arthur

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.