CHUYỆN CHÀNG NÀNG - Trang 207

và một chai vang Sarget de Gruaud-Larose 2009 để chiêu kèm, ông thích
chứ? Paul hỏi.

- Phải mất công lắm nhỉ, nhưng hãy giúp tôi gạt bỏ một nỗi nghi ngờ

nhé, cậu chuẩn bị bữa tối dưới ánh nến này không phải dành cho tôi phải
không, ngài Paul? Bởi vì…

- Không đâu, Ngài Ria Mép, bữa tối này không dành cho ông đâu, vả lại

món sườn cừu còn bị quá lửa nữa kia.

- Tôi hiểu mà, Ngài Ria Mép đáp rồi giở khăn ăn ra.

Hai người đàn ông dùng bữa đến tận khuya. Ngài Ria Mép kể về vùng

Auvergne quê mình, ông đã rời mảnh đất chôn rau cắt rốn từ khi hai mươi
tuổi để trở thành anh hàng thịt. Ông kể về đám cưới của mình, vụ ly dị của
mình, việc mua lại quán cà phê đầu tiên trong khu Bastille trước khi cánh
thị dân du mục tràn ngập quận – lẽ ra ông không bao giờ nên bán nó đi -, rồi
quán cà phê tiếp theo trong khu Belleville trước khi cũng chính cánh thị dân
du mục đó tìm tới đó, và ông lại dọn đến một khu phố khác có số phận cũng
không nằm ngoài dự đoán.

Paul không kể chuyện gì, anh lắng nghe vị khách mời, mải miết suy

nghĩ.

2 giờ sáng, Ngài Ria Mép chúc mừng Paul đã nấu nướng rất ngon rồi

chào từ biệt ra về.

Đến ngưỡng cửa, ông vỗ vai anh rồi thở dài.

- Cậu là một chàng trai đáng mến, Paul ạ. Tôi chưa bao giờ đọc sách cậu

viết vì vụ đó không phải sở trường của tôi, nhưng tôi đã nghe dân trong khu
phố hết lời khen ngợi. Khi nào cậu từ Hàn Quốc về, tôi sẽ đưa cậu tới ăn tối
tại một nơi dân lao động đêm thường lui tới. Nhà hàng đó không xuất hiện
trong các cẩm nang du lịch đâu, nhưng ông chủ của nó là một đầu bếp cừ
khôi, cậu nhớ cho tôi biết tin nhé.

Paul giao chìa khóa phụ cho Ngài Ria Mép rồi thú nhận với ông rằng anh

không biết bao giờ mới quay về. Ngài Ria Mép nhét chiếc chìa khóa vào túi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.