CHUYỆN CHÀNG NÀNG - Trang 232

- Cô chỉ có nỗi phiền khi phải chọn lựa thôi, tất cả những túi đồ kia là

dành cho cô. Cô thực sự đã nghĩ là tôi định quyến rũ Kyong bằng cách tặng
cho cô ấy một đống quà ư? Cách đó tầm thường quá, cô coi tôi là loại người
gì vậy?

- Loại người như David… Anh thật tử tế khi làm vậy, nhưng không có

chuyện tôi nhận đâu, chẳng có lý do gì để…

- Có chứ, và cô vừa nêu rồi đấy thôi, đồ đạc tư trang của cô đã nằm lại

Paris. Cô không định mặc nguyên những thứ quần áo này trong suốt chuyến
đi đấy chứ.

- Ngày mai tôi sẽ đi mua sau.

- Cô đã tốn một đống tiền để mua vé máy bay rồi. Đó là điều ít ỏi nhất

mà đến lượt mình, tôi có thể giúp cô, cô đã cầm tay tôi, một bàn tay xâm
xấp mồ hôi, lúc ngồi trên xe cô đã hỗ trợ tôi đối diện với anh chàng đại diện
nhà xuất bản nói không ngừng, và nếu cô không có ở đó thì tôi đã oặt ra
giữa cái phòng suite thảm thê, trong cái khách sạn thảm thê giữa cái thành
phố ở đầu kia thế giới này. Vậy nên, cực kỳ lấy làm vinh hạnh, chúng ta sẽ
treo chỗ quần áo này vào tủ và tôi đề nghị cô dành chiếc váy dài màu đen
cho buổi tiệc chiêu đãi của đại sứ.

- Tôi muốn hoàn lại tiền cho anh, anh đã bỏ ra cả đống tiền cho chỗ quần

áo này rồi.

- Tôi thỉ không, Cristoneli thì ngược lại… Tôi đã đẽo của ông ta một

khoản tạm ứng rất lớn trước khi nhận lời đi chuyến này.

Mia mang theo một trong các túi đồ vào phòng tắm.

- Anh lo sắp xếp phần còn lại nhé, tôi phải sửa soạn đây.

Nửa tiếng sau, khi cô trở ra, Paul nhìn thấy cô xinh đẹp hơn nhiều so với

lúc mặc thử quần áo, trong khi cô hầu như không hề trang điểm.

- Thế nào? cô hỏi.

- Đẹp đến xiêu lòng!… Không tệ, cô mặc bộ này hợp lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.