CHUYỆN CON ỐC SÊN MUỐN BIẾT TẠI SAO NÓ CHẬM CHẠP - Trang 43

C

8

hậm, thật chậm, đàn ốc sên bò lẫn trong cỏ tiến về phía
trước. Chúng đau buồn và cảm thấy nỗi buồn ấy thấm vào
chúng giống như một khối nặng khiến cho chiếc vỏ ốc

càng thêm nặng trĩu. Chẳng kẻ nào trong bọn dám thì thầm về
niềm đau của mình và, đến khi ngoảnh đầu lại, chúng không còn
thấy bóng khóm ô rô đầy tiếc nuối nữa, một con trong đàn chợt
nhận ra chúng đang đi về phía bìa cánh đồng, tức là về phía con
người.

- Hượm đã! Cậu làm hoa tiêu kiểu gì thế? Cậu đưa chúng ta vào

chốn nguy hiểm sao, con ốc sên đó la lên làm cả đàn thêm lo lắng.

Dũng Khí dừng lại nhắc bọn họ nhớ rằng nhà chim và nhà sóc

sống trên ngọn dẻ gai cổ thụ nhất có thói quen chuyền cành để
ngắm mặt trời lặn ở tổ, rồi nhà thỏ và nhà ếch trên đồng cỏ cũng
thường làm như vậy.

- Nhiều sinh vật đều thầm biết ơn sự ấm áp mà chúng được

đón nhận, đến những bông hoa cũng rũ cánh chậm chạp để lưu lại
hơi ấm cuối ngày, nhưng còn chúng ta, những sinh vật của bóng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.