CHUYỆN CỦA JU VÀ KI - Trang 82

- Chị cười là hết giận anh rồi hả?

Tôi bĩu môi.

- Hàng xóm đến đây làm gì?

- Hàng xóm đến thăm người yêu. - Ju nhăn nhở.

Sau thấy tôi không nói gì thêm, Ju mở lời.

- Thật ra anh rất muốn làm chị cười. Nhưng không biết làm cách nào,

đành trêu chị vậy.

Nghe tới đây, tôi lừ mắt.

- Bộ hết cách thật hả?

- Vì đây là lần đầu tiên anh yêu một ai đó. - Ju ngập ngừng - Nên anh

không biết, nhưng anh yêu chị theo cách riêng của anh.

Tôi cười. Rồi cũng săm soi hỏi lại.

- Thế giờ này mới dám đến nói những lời này hả?

Ju buột miệng.

- Đâu. Đây vẫn là khu trọ nhà anh mà.

Tôi thấy nghẹn. Không phải bởi cảm động, mà là cứ thấy tưng tức. Thì

ra, Ju vẫn thường xuyên tới đây, thường xuyên thấy tôi. Chỉ có tôi là đứa
ôm cái nỗi nhớ nhung một mình.

Nhưng chưa kịp nói ra cái nỗi bực tức của mình, một cánh tay đã kéo

tôi lại gần, Ju nhẹ nhàng ôm tôi vào lòng, vênh váo.

- Kêu anh trẻ con ư? Xem ai đang ở trong tay ai?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.