CHUYỆN CƯỜI CỔ NHÂN - Trang 231

công ti nắm đầu chỉ dắt vô nhà, chị nọ núp trong kẹt cửa nghe chỉ đã vô gần
bên mình, sợ quá lại càng ép riết vô kẹt làm cho cây song hồng cửa nó ngã
ngang ra trúng nhằm vai chị bị cóc cắn, chỉ té quị xuống chới với tay mò
chụp cây mà vịn, mò đụng chị kia ngồi trốn dưới bàn thờ ; chị trốn dưới
bàn thờ đụng nhằm tay mò nắm mình thì ngỡ là người mò bắt, vụt đứng
dậy mà chạy, đội cái bàn thờ, làm cho lư hương, chơn đèn, bình tích, đồ trà
cùng các món trên bàn thờ đổ bể kêu lổn cổn lảng cảng. Vợ chồng Ỷ Hai
thì ngồi nép nơi vách, cái mâm hút thì để giữa ván, vợ chồng nghe sự dữ đã
đến gần thì sợ e nó sẽ nắm đầu, nên vợ chồng mạnh ai nấy bò lết nhảy đùa
ra đặng xuống ván mà trốn, bò càng bất kể là mâm hút, làm cho mâm hút
đổ nhầu xuống đất, đèn chụp nồi vố đều bể hết trơn, một chặp lâu nghe
tiếng vắng người chồng Ỷ Hai lần lần mò đèn mà thắp lên, rọi coi thấy một
chị đội bàn thờ, còn một chị ngồi ôm… mà rên, rọi xuống ván thì thấy hai
chị ngồi dưới ván mặt mày tái lét, té đái trong quần ướt dầm dề. Bây giờ đã
an vụ công ti, mà chị nọ thì tay bụm ấy mà rên hì hì, thì chỉ nói lại đầu
đuôi, song không biết con gì cắn, mà mấy chị kia xem thì nói : « Nó là sưng
vun ». Chồng Ỷ Hai với vài người ra xem thì không thấy rắn rít chi hết,
thấy một con cóc leo lên miệng ghè ngồi chom ngỏm, hai tay vuốt mặt.
Mấy người đề quyết là con cóc nầy cắn chỉ, chắc là con cóc nằm trong ghè
chỉ đái vô ghè nên nó thót ra nó cắn. Cầm đèn trở vào, hỏi chỉ lại cho kĩ
đặng cho biết mà chạy thuốc. Chỉ nói rằng chỉ ngồi trên ghè mà đái, khi đái
đặng nửa chừng thì không biết là con gì ở trong ghè thót ra cắn ngay chỗ
đó. Ai nấy chắc ý là con cóc cắn liền chạy lại lối xóm kêu cửa xin thuốc nói
vụ bị cóc cắn mà bây giờ chỉ rên la nhức lắm, người trong nhà nói con cóc
vàng nó cắn thì sôi đàm, cóc nó cũng có nọc chớ chẳng chơi đâu. Nói rồi
liền chạy xuống nhà dưới lật cái đít cối giã gạo lên, lấy cái cây cạo cạo chín
cái rồi hốt đất cạo đó bỏ vô tô nước khuấy bậy bạ một hồi, chờ lóng nước
trong, lấy đem về cho uống, một lát thì êm hết nhức.

Các cuộc đã an, mấy chỉ nói chuyện lại cái đều khi nãy, đều cười ngã

lăn. Chị bị cóc cắn nói rằng : « Nay là ngày mồng hai tháng tư năm ngọ, tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.