CHUYỆN ĐỜI XƯA - Trang 51

dựng đứng, lại có cái cửa vô ; cứ xăm-xăm đi tới hoài. Ngó trước thấy nàng
Giáng-Hương ra rước. Vô cung, ở đó vui vẻ đủ no mọi đàng.

Đến bữa nàng Giáng-Hương phải đi chầu bà Chúa-tiên, thì đóng cửa

lại, dặn ổng ở nhà làm gì thì làm, mà đừng có mở cái cửa sau mà khốn, đến
nữa phải trở về, không được ở đó nữa.

Dặn dò trước sau phân minh, nàng ấy ra đi. Ông Từ-Thức ở nhà nghĩ

hoài : Mẽ ! Nầy ! Không biết ý làm sao mà biểu đừng mở cửa sau ? Có khi
bên kia có giống gì xinh tốt quí báu hơn bên nầy, nên cổ cấm mình vậy
chăng ? Lục-tặc

30

đem dùng mở phứt ra.

Ngó thấy thế-gian ; khi ấy mới nhớ nhà. Vậy các tiên ở đó nghe động

đất thì biết, nên về đuổi ông Từ-Thức về, không cho ở nữa.

Tưởng là mới đâu vài ba bữa, ai hay về kiếm nhà không được. Nhớ

chắc chỗ cũ vào hỏi, thì chẳng thấy một ai quen biết : hỏi thăm nhà ông Từ-
Thức, thì họ nói họ không biết cũng không có nghe tên ấy bao giờ. Hỏi mấy
ông già, bà cả, thì người ta nói : Thuở trước đời vua kia vua nọ, thì có ông
quan lão tên là Từ-Thức, mà ổng chết đã hơn ba bốn trăm năm nay rồi, còn
ở đâu ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.