CHUYỆN LÀNG NHÔ - Trang 128

Vân nhẫn nhục:
- Một nhóm người đấy không thể gọi là làng nước được. Lão Khả, xưa nay
hỏi có làm được cái gì. Mẹ đừng sợ những lời doạ dẫm.
- Dưng mà, rác tai lắm. Tôi ngần này tuổi đầu còn biết sợ gì nữa. Sống nay,
chết mai nhưng mà…
- Rồi nhân dân sẽ hiểu ra và chúng sẽ phải lột mặt nạ.
Bà mẹ tru lên:
- Trời ơi, thôi, tôi có còn là mẹ cô nữa không. Tôi cấm cô. Cô còn tơ
vương, còn chàng màng, làng Nhô này không để tôi sống yên.
Vừa lúc đó Triết vào:
- Cháu chào bác ạ.
Mẹ Vân quay mặt đi.
Vân trông thấy Triết, nước mắt lã chã rơi.
Triết chủ động ngồi vào bàn:
- Bác ạ, vì công việc, lâu quá cháu không về thăm bác và em Vân được.
- Không dám.
Triết quay sang Vân:
- Mấy cậu học trò của em ngộ nhỉ?
Bà mẹ đứng phắt dậy:
- Vâng, chúng tôi thế đấy. Anh quan hệ làm gì. Anh Triết ạ. Nói anh đừng
giận, mả nhà tôi chẳng được dài để con Vân với được chồng công an đâu.
Xin anh tha cho nó, chúng tôi nhà họ quạ, oạ oạ với nhau thôi.
Vân tức tưởi:
- Kìa mẹ.
Mẹ Vân đi ra ngoài ngõ, vừa đi vừa mát mẻ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.