CHUYỆN LÀNG NHÔ - Trang 137

Phạm Ngọc Tiến
Chuyện làng Nhô

- 10 -

84- Nhà Trịnh Khả - Ngày.
Trong nhà Khả. Bốn người ngồi quây bên bàn nước.
Khả điềm đạm:
- Xin lỗi các anh. Các anh quá bộ ghé chơi mà tôi không biết.
Thanh Hoà:
- Em trai ông mời chúng tôi lại nhà chơi nhưng lại đưa chúng tôi đến đây.
Cũng là may vì thế mới được gặp ông. Thôi không khách sáo nữa, tôi nói
thẳng, ông không gặp chúng tôi chỉ vì một lý do duy nhất. Ông sợ bị bắt.
Khả hơi biến sắc mặt nhưng lại lấy lại bình tĩnh rất nhanh. Khả cười ha hả:
- Các anh đã bắt hụt tôi một lần. Nhưng tôi chẳng có tội gì. Tại sao lại nói
là tôi sợ. Các anh đã nói thật, tôi cũng chẳng giấu. Các anh đóng kịch giỏi
lắm. Nhưng sao qua được mắt Khả này. Làm gì có chuyện điều tra đất đai.
Chẳng qua các anh muốn bắt tôi. Tôi nhắc lại: tôi không có tội.
Thanh Hoà cười, nâng chén nước uống, nói thong thả:
- Ông có tội hay không thì ông tự biết. Pháp luật sẽ chỉ ra kẻ nào có tội.
Nhưng ông có một tội rõ ràng là ông đã lừa dân làng Nhô.
Khả bị thọc đúng tim không kìm được, bật dậy lớn tiếng:
- Vu khống! Tôi lừa dân làng Nhô cái gì?
- Ông dùng phiếu tiếp dân của văn phòng quốc hội để lừa dân là Quốc hội
cho phép lập ban 447 chống tiêu cực.
Lần này thì Khả bối rối, không phản ứng được.
Thanh Hoà tiếp tục:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.