CHUYỆN LÀNG NHÔ - Trang 140

Xinh thở dài:
- Ừ, kinh phí cũng đã có. Đơn vị của anh cũng giúp đỡ rất nhiều nhưng vẫn
chưa xác định được mộ chí. Mà nhà mình, Vân thấy đấy, neo người quá.
Nghĩ tội cho anh nhưng không biết làm cách nào.
- Sao chị không đi một chuyến nữa?
Xinh thẫn thờ không đáp. Vân giọng chia xẻ:
- Em xin lỗi vì động đến miền riêng của chị.
Xinh oà khóc:
- Chị khổ lắm, Vân ơi.
- Em biết. Em rất hiểu và thông cảm với chị. Chị Xinh ơi, sao chị không đi
bước nữa.
- Cô… hiểu cho.
Vân nhìn thẳng vào mắt chị Xinh:
- Chị cho em nói thật nhé. Ông Khả ấy mà, ông ta chỉ lợi dụng chị thôi.
Người như thế không xứng đáng với chị.
- Nhưng…
Xinh khóc to hơn.
Vân lấy khăn launước mắt cho Xinh.
Vân khẽ khàng:
- Ông Khả lừa dối chị mà chị không biết. Ông ấy mượn chị và các cụ già
làm bình phong để lừa dân làng Nhô. Tội ác của ông ấy gây ra đã quá
nhiều. Hãy tỉnh lại đi chị Xinh ơi.
- Chị khổ lắm. Chị biết… nhưng anh Khả yêu chị thật. Anh ấy muốn sống
cùng với chị.
Vân vẫn nhẹ nhàng phân giải:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.