CHUYỆN LÀNG NHÔ - Trang 147

Xinh hoảng hốt:
- Anh cười cái gì thế?
- Anh chợt nghĩ về căn hầm này.
- Căn hầm làm sao?
- Giống như thế giới khác. Như thế giới âm. Sau này chết rồi, chúng mình
vẫn sống với nhau như thế này.
- Dưới âm ty ấy à? Anh Khả. Em sợ lắm.
- Sợ gì? Ai chả phải một lần chết. Mà thôi, nói chuyện vớ vẩn này làm gì.
Em lên lấy giấy bút cho anh.
- Để làm gì?
- Anh viết thư cho lão Bong. Nói là anh sẽ đi khỏi làng một thời gian.
Nhưng anh sẽ ở đây với em.
Xinh thở dài đi lên nhà.
Còn một mình Khả. Khả mệt mỏi dựa vào vách hầm, thiếp đi.
Đột nhiên ngọn đèn dầu bị gió quẩn thổi tắt.

90- Giấc mơ của Trịnh Khả/Cánh đồng - Ngày.
Căn hầm tối đen như mực.
Ánh sáng đột nhiên từ từ toả lan.
Khả đứng giữa cánh đồng. Nắng chói chang.
Một tốp người làng Nhô khênh một cỗ quan tài đến đặt trước mặt Khả.
Khả hỏi:
- Các người mang cái này đi đâu?
- Mang cho ông đấy, ông Tổng thư ký Trịnh Khả ạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.