CHUYỆN LÀNG NHÔ - Trang 33

- Nợ đời có bao giờ hết được.
- Anh còn cần gì ở tôi nữa?
- Kìa chú Khê, anh em như chân với tay, hề hề, chú cứ gay gắt làm gì. Ờ,
mà chú không mời nước tôi sao?
Khê đứng phắt dậy, giận dữ:
- Anh nói đến thạch sùng cũng không buồn đớp muỗi. Anh em gì. Anh trấn
lột tôi lại còn đơn từ. Chuyện loang ra cả làng, cả xã. Thiếu nước tôi phải
bỏ làng…
Khả nghiêm giọng:
- Chú đừng nỏ mồm. Tôi chưa đụng đến chú đâu. Thậm chí tôi còn bảo vệ
chú nữa đấy. Tính tôi vốn sòng phẳng.
- Bây giờ anh cần gì? Nói đi!
Khả đứng dậy, đi ra:
- Tôi về đây. Sáng nay, họp Đảng ủy xã chú phải là người đưa ra chuyện
đòi đất cho làng Nhô.
Bóng Khả khuất, Khê rít lên:
- Đồ khốn nạn.

20- Ủy ban xã - Ngày.
Khu ủy ban xã. Từ đây, về làng Nhô chỉ có một con đường độc đạo, rải đá.
Làng Nhô lấp lóa trong nắng. Phòng họp Đảng ủy cửa mở rộng. Cuộc họp
vừa tan. Khê tất tả đi ra thì gặp Khả.
- Anh đến đây làm gì?
Khả không trả lời thẳng câu hỏi:
- Tình hình thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.