KẺ TÀNG HÌNH
Truyện trinh thám An Nam
1.Chiến tranh phá hoại miền Bắc xảy ra từ 1964, khắp Quảng Bình
không nơi nào là không có bom rơi đạn nổ, riêng thung lũng Chớp Ri
thì không, một tiếng máy bay cũng không, rất lạ. Nhiều người ở đây
không biết có chiến tranh, thỉnh thoảng cán bộ xã tập trung dân làng
nhắc nhở, mọi người vừa nghe vừa ngáp như nghe chuyện đâu đâu,
không để tâm.
Giữa năm 1966, đùng cái nửa đêm bỗng nghe tiếng máy bay xoẹt
qua rít rít roẹt roẹt, mọi người ngóc cổ dậy hỏi nhau chi rứa chi rứa.
Cu Hà cầm cái loa tôn sắt chạy rật rật nhà này sang nhà khác, bắc loa
a lô a lô, bà con chú ý bà con chú ý, máy bay Đế quốc Mỹ đến rồi. Máy
bay hắn sắp thả bom rồi a lô a lô.
Cu Hà 19 tuổi, khỏe mạnh phi thường, anh không phải trưởng thôn
nhưng việc gì cũng tự thấy mình có trách nhiệm. Anh làm cái loa tôn
sắt, động có việc gì là cầm loa chạy rật rật khắp xóm a lô a lô rất tích
cực. Được cái dân làng không ai coi anh cầm đèn chạy trước ô tô, vui
vẻ nghe theo cả.
Mọi người tao tác, xúm tới cu Hà, nói cu Hà cu Hà, chết cha chết
cha, hầm mô trốn hè. Cu Hà nói hầm hố sáng mai đào, chừ bà con phải
căm thù cái đã. Bà con nói căm thù thì căm thù, sợ chi. Tưởng phải đào
hầm mệt chớ căm thù dễ không à. Chợt máy bay quành trở lại rít rít
roẹt roẹt, bà con xúm lại cu Hà, nói cu Hà cu Hà, căm thù ra răng căm
thù ra răng, nói đi nói đi. Cu Hà đứng đực không biết nói sao. Vừa lúc
trưởng thôn cấm cái điếu cày đi ra.
Bà con xúm lại trưởng thôn, nói trưởng thôn trưởng thôn, căm thù
Đế quốc Mỹ ra răng. Trưởng thôn nhấc cái điều cày, tra thuốc vào nõ,
rít một hơi, ngửa cổ nhả khói, nói từ từ, để nghiên cứu cái đã. Bỗng có