CHUYỆN QUÁI DỊ Ở CÔNG SỞ - Trang 104

5

Đúng mười ba giờ tôi đã có mặt ở bộ phận của mình, chuẩn bị
công việc buổi chiều.

Khi đi qua chỗ ngồi của Tần Ninh, cô ta giơ chân ngáng chân tôi,
nói giọng trêu chọc:

“Vừa rồi cô tìm tổ trưởng có chuyện gì vậy?”

“Để hỏi kẻ địch một số vấn đề, chẳng liên quan gì đến cô cả”. Tôi
cũng giọng điệu như cô ta và trả lời.

Không ngờ câu nói đó lại làm cho cô ta phẫn nộ.

Cô ta đẩy ghế một cái và đứng phắt dậy trước mặt tôi nói:

“Ai cho cô động vào máy tính của tôi, cô lục tìm tần số thị giác
đó tưởng tôi không biết sao? Từ trước tôi cứ tưởng người tống
tiền tôi là Doãn Thanh Thúc hoá ra là cô cơ đấy”.

Nhìn bộ dạng có vẻ muốn khiêu khích của cô ta, tôi cười nhạt
nói:

“Tần Ninh, không nghĩ là cô lại bất mãn như vậy, thế tối hôm đó
cô đâm xe vào ai vậy? Cô không thể không biết chứ. Tôi muốn
tìm hiểu, tại sao cô lại thấy người bị thương đứng dậy, cô không
cứu mà lập tức lái xe bỏ chạy. Không ngờ trong tim cô có tâm
hồn của quỷ”.

Những lời như vậy, nhằm đúng vào điểm yếu của cô ta, nét mặt
cô ta lúc đó trở nên biến sắc, nói gấp gáp với tôi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.